Khi khói đen lan tràn ra, Vương Tịnh Hiền thật ra đã sớm đoán trước, hoặc nói đây là lựa chọn của chính cô.
Lúc đến đây, cô đã suy nghĩ rất nhiều, về Vệ Thận, về cha mẹ, còn có về tương lai của bọn họ.
Kỳ thật lúc bị giết, cô cũng hận, không hiểu sao lại chết, chết vậy thì có bao nhiêu oan khúc, nhưng lại có chút may mắn, nếu cô cũng chết, vậy giữa bọn họ, có phải là có cơ hội hay không?
Sau đó nghĩ nghĩ liền nghĩ tới cảnh tượng mình vừa mới hồi hồn nhìn thấy, ngoài phòng tối đen như mực, rõ ràng là giữa trưa, lại lạnh lẽo giống như là nửa đêm, từ nhỏ đến lớn sinh hoạt, cứ như vậy trở nên tử khí nặng nề, giống như là quỷ thành vậy.
Sau đó lại nghĩ đến Vệ Thận, Triệu Bạc nói anh về sau giết không ít người, hắc khí tràn ngập, ảnh hưởng đến luân hồi chuyển thế bình thường của hồn phách.
Tuy rằng có lỗi với cha mẹ, nhưng cô chính là chấp niệm của Vệ Thận.
Dù sao chết cũng đã chết, luân hay không luân cũng không quan trọng, dù sao tự lừa mình dối người như vậy, cũng không phải biện pháp giải quyết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play