Vương Tịnh Hiền vốn nghĩ, anh muốn trang trọng một chút nên định mua cho anh một bộ âu phục.
Kết quả anh cúi đầu nhìn bảng giá của các bộ âu phục một vòng, không nói hai lời kéo cánh tay cô ra khỏi cửa hàng.
Cuối cùng lại mua một chiếc áo sơ mi.
Theo sở thích của anh, mua một chiếc áo sơ mi màu đen.
"Sao lại là màu đen?" Vương Tịnh Hiền cầm áo sơ mi đen khoa tay múa chân trên người anh: "Tử khí nặng nề." 
“Khó dơ nha!” Vệ Thận dang cánh tay ra, chỉ vào áo sơ mi trắng đầy vết máu trên người mình: "Lúc trước khi còn sống tới gặp em, nghĩ chính là mặc áo sơ mi trắng ánh mặt trời, kết quả máu bắn tung tóe một thân đầy máu, rửa cũng không rửa sạch, hơn nữa anh hiện tại muốn làm việc nhà, đến lúc đó dầu dính lên liền rất phiền toái."
 Vương Tịnh Hiền trước kia nhìn anh nấu cơm, khói dầu đều là trực tiếp xuyên qua thân thể anh, dầu bẩn văng lên phỏng chừng thật đúng là có chút khó khăn.
Nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh, cô yên lặng nuốt lời nói trong miệng trở về.
"Được rồi, anh thích là được."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play