Liễu Thanh Đại nhìn ma chủng bốc lên hỏa diễm, trong nội tâm hiện lên cảm giác nguy cơ.
Thần hồn của nàng đang run rẩy!
Ong ong!
Nhưng mà nàng phản kháng không được.
Cho dù không bị thương cũng không có khả năng phản kháng, chỉ có thể trơ mắt nhìn ma chủng kia từ mi tâm của mình chui vào.
- A!
Liễu Thanh Đại lập tức phát ra tiếng kêu thống khổ.
Bùm!
Mực sắc hỏa diễm từ trong cơ thể tuôn ra, đem nàng trực tiếp hóa thành một cái hỏa nhân.
Liễu Thanh Đại biểu tình thống khổ không thôi, những hỏa diễm này hóa thành ma văn khắc trên da thịt của nàng.
- Ngươi không phải Hoa Hữu Dung, ngươi là.. Tư Nam Yên!
Liễu Thanh Đại trong miệng phát ra tiếng gào thét thống khổ, nhưng vẫn ngẩng đầu gắt gao nhìn chằm chằm Hoa Hữu Dung, hoặc là nói.. nhìn chằm chằm Tư Nam Yên.
Một người nữ nhân có thể ghê tởm cha mình và chính mình,
Đồng thời thực lực mạnh đến mức Ôn Tri Hành biết rõ đối phương có vấn đề, cũng không dám giáp mặt xử lý, cũng chỉ có một mình Tư Nam Yên.
- Vật nhỏ này thật thông minh, đáng tiếc đã chậm.
Tư Nam Yên cười quyến rũ một tiếng, trong ánh mắt tràn đầy vui thích,
- Đây chính là ma chủng do Ma tộc cảnh thứ năm luyện chế mà thành, thật sự là tiện nghi cho ngươi.
Lần này.
Nàng vốn muốn trở lại Vạn Diệu cung, liền phối hợp với Phượng Nhược Ly mạnh mẽ khống chế bốn đại ma tướng.
Không ngờ, bốn đại ma tướng này cũng có ý đồ xấu, trên đường trở về đã mạnh mẽ đoạn đuôi cầu sinh.
Đúng vậy.
Tứ đại ma tướng căn bản không nghĩ tới phải cống hiến cho Hoa Hữu Dung.
Bọn họ trực tiếp bỏ qua ma hạch và thân thể quý giá nhất, mượn bí pháp Ma tộc rút đi phần lớn thân thể và thần hồn.
Chỉ còn lại một phần nhỏ bổn nguyên thần hồn lặng lẽ nhập vào trên người những sinh vật khác.
Chờ đến khi Tư Nam Yên phát hiện không thích hợp, đã không còn kịp.
Chủ yếu là nàng cũng không nghĩ tới tứ đại ma tướng này lại tàn nhẫn như vậy.
Đây cơ hồ chính là vứt bỏ tất cả lúc trước, muốn làm lại từ đầu.
Những Ma tộc này thật đúng là quyết đoán.
Tư Nam Yên cũng kinh ngạc.
Nhưng mà đối với nàng mà nói cũng không sao cả.
Dù sao có những tàn thân này, nàng cũng có thể luyện chế ra ma chủng.
Mấy bộ ma thân này, thậm chí còn có thể có thông lộ khác.
Về phần những ma tướng này sau khi chạy ra ngoài sẽ tai họa thế gian như thế nào, nàng quản không được, lại càng sẽ không quản.
Đến lúc đó đau đầu chỉ có thể là Chính Dương Tông.
Coi như là nhất cử lưỡng tiện.
Ong ong!
Đúng lúc này, Liễu Thanh Đại lần nữa kêu đau một tiếng, tất cả hỏa diễm bên ngoài cơ thể nàng thu lại, hóa thành một hạt giống màu đen vô cùng thuần túy, đầu nhập vào trong thức hải.
Ma chủng hơi lay động, mực sắc chi khí bắt đầu xâm nhập thức hải.
Liễu Thanh Đại chỉ cảm giác thần hồn mình kịch chấn, thức hải đang nhanh chóng bị ô nhiễm.
- Thanh Tâm Chú!
Trong nháy mắt, nàng nghĩ tới bí pháp Ôn Tri Hành đưa cho mình.
Nàng rốt cuộc cũng hiểu được tác dụng của bí pháp này.
Tất cả là để giữ cho mình tia thanh tỉnh cuối cùng.
Một cỗ mát mẻ ở trong đầu lan tràn, bao vây lấy nàng một vòng ý thức, để cho nàng thoáng dễ chịu một ít.
Liễu Thanh Đại trong lòng buông lỏng, nhưng cũng không dám khinh thường, bắt đầu không ngừng tụng niệm Thanh Tâm Chú.
Để cho thần trí của mình có thể bảo trì thanh tỉnh cuối cùng.
Nhưng mà, Ôn Tri Hành không biết chính là, lần này Tư Nam Yên dùng ma chủng mạnh hơn ma chủng lúc trước nhiều lắm.
Thanh Tâm Chú đã hoàn toàn không thể ngăn cản ma chủng kia xâm nhập.
Quả nhiên, theo thời gian trôi qua, tác dụng của Thanh Tâm Chú bắt đầu chậm rãi mất đi hiệu lực.
Luồng thanh lưu kia cũng bị nuốt chửng, ánh mắt Liễu Thanh Đại bắt đầu hoàn toàn tan rã.
- Sao.. sao lại..
Liễu Thanh Đại cảm giác được mình đang đánh mất chính mình.
Trong thức hải của nàng, ma chủng kia đang sinh ra một ma ảnh, bắt đầu xoay người diễu võ dương oai.
Thân thể này lập tức là của nó!
Nó muốn lấy lại cuộc sống!
Lúc này, Tư Nam Yên ở một bên cứ như vậy lẳng lặng nhìn tất cả.
Ma chủng này không giống với ma chủng bình thường.
Bình thường ma chủng, chỉ cần gieo trồng nảy mầm, sinh sôi ma hồn giai đoạn này liền cần thời gian cực dài.
Giống như đma snguoiwf Trầm Linh Quân ở bên cảnh, chính là dùng ma chủng bình thường, giờ phút này cũng chỉ là xâm nhập thức hải, mất đi chính mình.
Nhưng vẫn chưa hoàn toàn bị ma chủng thay thế.
Mà ma chủng Liễu Thanh Đại lại khác.
Ma chủng vừa mới gieo xuống, ma hồn kia cũng đã bắt đầu nhanh chóng sinh sôi, không cần bao lâu liền có thể triệt để chiếm giữu thần hồn Liễu Thanh Đại.
Đồng thời thực lực ma hồn cũng không giống nhau.
Ma chủng cấp bậc bậc này dùng để đối phó với một tiểu nha đầu thì có chút đáng tiếc.
Tư Nam Yên ngoài miệng nói đáng tiếc, nhưng vẻ vui mừng trong ánh mắt lại không che giấu được.
Lợi thế, đều là lợi thế đối phó Liễu Thanh Huyền a.
- Liễu Thanh Huyền, nữ nhi của ngươi ở trong tay ta, ta xem ngươi đấu với ta như thế nào!
Sắc mặt Tư Nam Yên vui mừng liên tục.
Thậm chí hiện tại liền muốn cho Liễu Thanh Huyền tìm thêm mấy cái con rể!
Ngay khi Liễu Thanh Đại cũng sắp tuyệt vọng, chỗ sâu nhất trong thức hải lại đột nhiên có một tia động tĩnh.
Đó là một bóng người cực kỳ hư ảo, trước người gã có một ngọn lửa yếu ớt đang thiêu đốt.
- Hô.. Niết Bàn Chi Hỏa cuối cùng cũng thành công.
Đạo thân ảnh này chậm rãi mở hai mắt, hỏa diễm chiếu sáng bộ dáng của gã, đúng là Liễu Thanh Huyền kia.
Nhưng mà rất rõ ràng, đây là thần hồn phân thân nào đó, cũng không phải bản thể.
Từ khi lần trước Liễu Thanh Đại thiếu chút nữa xảy ra chuyện, Liễu Thanh Huyền liền sử dụng bí pháp cắt ra một đạo phân hồn tiến vào trong thức hải nàng.
Bí pháp này đối với gã có thương tổn thật lớn, nhưng vì con gái của mình, Liễu Thanh Huyền vẫn làm như vậy.
Một là vì thủ hộ Liễu Thanh Đại.
Chỉ cần Liễu Thanh Đại gặp phải nguy cơ sinh tử chân chính, đạo phân hồn này sẽ thức tỉnh.
Hai là vì trợ giúp Liễu Thanh Đại gieo xuống Niết Bàn Chi Hỏa.
Liễu Thanh Huyền có thể đưa cho Ôn Tri Hành Cửu Thiên Lôi Chủng, vậy tự nhiên cũng sẽ có thứ tốt khác cho nữ nhi của mình.
Niết Bàn Chi Hỏa này được xưng là Sinh Mệnh Chi Hỏa.
Trong truyền thuyết, chính là bổn mạng chi hỏa của thần thú Phượng Hoàng nhất tộc.
Liễu Thanh Huyền vì có được Niết Bàn Chi Hỏa, tự nhiên cũng hao phí rất nhiều tâm huyết.
Cửu Thiên Lôi Chủng có thể làm cho thức hải của Ôn Tri Hành hóa thành lôi trì, cuối cùng toàn bộ thần hồn đều hóa thành Cửu Thiên Huyền Lôi.
Lôi trì bất diệt, thần hồn bất diệt.
Mà Niết Bàn Chi Hỏa này, có thể đem toàn bộ thức hải hóa thành một mảnh hỏa vực.
So với Cửu Thiên Lôi Chủng, Niết Bàn Hỏa Vực thiếu hụt ở chỗ không có lực công kích gì, dù sao đây là sinh mệnh chi hỏa, mà không phải diệt thế chi hỏa.
Nhưng thần hồn tương đối cũng sẽ được thai nghén càng thêm cường đại.
Niết Bàn chi hỏa bất diệt, thần hồn bất diệt.
Cho dù là dập tắt, Liễu Thanh Đại cũng sẽ niết bàn sống lại trong tro tàn.
Hiện tại Niết Bàn Chi Hỏa rốt cục thành công gieo xuống, ngày sau Liễu Thanh Đại chỉ cần không trêu chọc tới cái gì tồn tại nghịch thiên, trên cơ bản muốn chết cũng khó.
Sau khi Niết Bàn trọng sinh, thậm chí sẽ trở nên mạnh hơn.
Vấn đề duy nhất chính là, sau khi niết bàn chính là tân sinh, hết thảy trước đây đều là quá khứ.
- Hả? Đây là cái gì..
Đúng lúc này, Liễu Thanh Huyền cũng cảm nhận được một tia cảm giác khác thường.
- Ma khí..
Trong mắt gã phát ra một đạo tinh quang, nhìn về phía trên.
Đó là một viên ma chủng, đang phóng thích năng lượng, đem toàn bộ thức hải nhanh chóng ô nhiễm.
Nếu không phải bên người gã có Niết Bàn Chi Hỏa, sợ là nơi này cũng đã bị xâm nhiễm.
- Đây là.. Ma chủng!
Liễu Thanh Huyền hai mắt hơi híp lại.
Ma Chủng, thứ này, gã đã không biết bao nhiêu năm không có nhìn thấy.
Năm đó Vạn Diệu Cung dựa vào ma chủng này làm cho Chính Dương Tông đau đầu vô cùng.
Ma chủng này có tính ẩn nấp cực cao, sau khi gieo xuống rất khó phát hiện.
Rất nhiều đệ tử Chính Dương tông bị Vạn Diệu Cung âm thầm khống chế.
Vì thế, Chính Dương Tông có thể nói là trả giá thảm trọng.
Mãi cho đến ma vực nơi đây bị Chính Dương tông triệt để trấn áp, Vạn Diệu cung không cách nào lại chế tạo ma chủng mới, lúc này mới yên tĩnh.
Không nghĩ tới, hiện tại cư nhiên lại thấy được.
Bàn tay Liễu Thanh Huyền lướt qua trước người, cảnh tượng bên ngoài trực tiếp xuất hiện ở phía trước gã.
Hoa Hữu Dung đang vênh váo tự đắc đứng trước người Liễu Thanh Đại, trên mặt có biểu tình như cười như không.
- Tư Nam Yên..
Chỉ là liếc mắt một cái, Liễu Thanh Huyền liền nhìn ra người trước mắt là ai.
Không phải đôi mắt này của gã nhìn thấu Tạo Hóa Thiên Ma Công, mà là gã quá hiểu Tư Nam Yên.
Loại biểu tình này, gã không chỉ một lần nhìn thấy trên người Tư Nam Yên.
- Tư Nam Yên.. Hoa Hữu Dung.. Tạo Hóa Thiên Ma Công sao.. Thì ra là thế..
Liễu Thanh Huyền lập tức hiểu ra.
Tư Nam Yên đây là mượn da người, thay hình đổi dạng ở trong Chính Dương tông quấy đục nước.
Nếu ma chủng tái hiện, trước đó Trấn Ma Quật xảy ra chuyện không phải ngoài ý muốn, mà là Tư Nam Yên gây nên.
Vấn đề trong thức hải của Ôn Tri Hành sợ là bị gieo xuống ma chủng này.
Liễu Thanh Huyền là người thế nào, thoáng cái liền hiểu rõ tất cả.
- Tư Nam Yên, ngươi đường đường là cung chủ Vạn Diệu Cung, tu sĩ Thần Thông Cảnh, lại chơi trò này.
Liễu Thanh Huyền có chút im lặng lắc đầu.
Có lầm không?
Nào có một phương tông chủ trực tiếp xuất mã đi tông môn khác làm nằm vùng a.
Cũng khó trách Ôn Tri Hành vẫn không chịu bại lộ thân phận, nếu bại lộ, thật đúng là có thể bị cướp đi lần nữa.
Cũng tốt, cho Đại Nhi một bài học, để nàng biết thế gian này hiểm ác.
Liễu Thanh Huyền nhìn Liễu Thanh Đại thảm trạng như vậy, nội tâm tuy rằng phẫn nộ muốn trực tiếp ra tay, nhưng vẫn là nhịn xuống.
Giáo dục Liễu Thanh Đại như thế nào vẫn là chuyện đau đầu nhất của gã.
Hiện tại thì tốt rồi, Tư Nam Yên đến hỗ trợ.
Gã biết rõ ma chủng này, chỉ cần không bị ma hồn bên trong ma chủng kia thôn phệ thần hồn của nguyên chủ, vậy thì không có vấn đề gì.
Có Niết Bàn Chi Hỏa, thức hải bị ô nhiễm cũng không thành vấn đề.
Chỉ là.. Dám động thủ với nữ nhi của ta, không cho ngươi một chút giáo huấn, ta nuốt không trôi khẩu khí này.
Trong đôi mắt Liễu Thanh Huyền phát ra một đạo ánh sáng hung lệ.
Trong Chính Dương tông, một đạo tin tức truyền ra.
Tất cả trưởng lão Thần Thông Cảnh vào giờ khắc này đều bị kinh động.
- Hả? Tông chủ truyền tấn?
- Tất cả, đi tới Vạn Diệu cung đánh chết đệ tử Vạn Diệu cung, hiện tại, lập tức, lập tức!
- Có một tính một, diệt sát!
Tất cả mọi người đều sửng sốt.
Đây là ý gì, đây là muốn cùng Vạn Diệu Cung chính thức quyết chiến sao?
Mọi người nhao nhao muốn hỏi nguyên nhân, nhưng đều đá chìm đáy biển, chỉ nói cho bọn họ biết làm như vậy là được.
- Mặc kệ tử thương như thế nào, oanh sát ba ngày!
Liễu Thanh Huyền coi như là thật sự bị làm cho tức giận.
Vốn gã còn kiêng kị vị tồn tại trong Vạn Diệu cung kia, nhưng hiện tại cũng mặc kệ.
Tư Nam Yên thân là cung chủ Vạn Diệu cung, loại thủ đoạn hạ lưu này cũng có thể sử dụng, vậy đừng trách Liễu Thanh Huyền gã cũng đánh thô.
Làm xong tất cả, trong thức hải Liễu Thanh Đại gã vung tay lên.
Ma hồn đang diễu võ dương oai lập tức cứng đờ, thần sắc hóa thành hoảng sợ.
Nó cảm giác mình như bị một bàn tay vô hình siết chặt.
Sau một khắc, đôi mắt ma hồn lập tức ảm đạm.
Không có bất kỳ phản kháng nào, ý thức của nó trực tiếp bị xóa đi.
- Thu!
Liễu Thanh Huyền lại là một chiêu, đem ma chủng thu vào lòng bàn tay, gã vẫn chưa hoàn toàn phá hư ma chủng này.
Để Liễu Thanh Đại chịu chút đau khổ rồi nói sau.
Mà giờ phút này, Tư Nam Yên đối với chuyện này lại không biết chút nào.
Nàng vẫn yên lặng trong thế giới tuyệt vời của mình.
Nàng tuyệt đối không nghĩ tới, Liễu Thanh Huyền lại có thể phân chia ra một bộ phận thần hồn dùng để bảo vệ nữ nhi của mình.
Cái này đối với thần hồn thương tổn quá lớn quá lớn, thậm chí có khả năng lưu lại tai họa ngầm không cách nào tiến thêm một bước.
Càng không nghĩ tới thức hải của Liễu Thanh Đại lại có Niết Bàn Chi Hỏa.
Bảo vật bực này ngay cả nàng cũng không có.
Tư Nam Yên dùng mũi chân khơi Liễu Thanh Đại nhìn một chút, thấy hai tròng mắt hoàn toàn bị ma khí tràn ngập lúc này mới hài lòng gật đầu.
Một luồng thần thức tiến vào mi tâm Liễu Thanh Đại, thấy toàn bộ thức hải gió nổi mây phun, hóa thành một mảnh đen kịt, tựa như gặp mưa to gió lớn thổi quét.
Sau một phen tỉ mỉ đánh giá, lúc này mới hài lòng rời khỏi.
Giờ phút này, hẳn là ma hồn kia đang thôn phệ thần hồn Liễu Thanh Đại.
Chờ Liễu Thanh Đại lần sau tỉnh lại, sẽ hoàn toàn trở thành ma bộc của nàng.
- Đúng rồi, còn có một tên.
Tư Nam Yên lại quay đầu nhìn về phía Trương Thiên Thành.
Trương Thiên Thành này nàng ngược lại có chút ấn tượng, lúc trước cũng là một gã lô đỉnh của Vạn Diệu cung.
Cũng là mấy ngày trước chạy.
Một cái lô đỉnh nhanh như vậy đã trở thành đệ tử nội môn, điều này ngược lại làm cho nàng cũng có chút giật mình.
Nhất là bộ dáng bình tĩnh lúc này của Trương Thiên Thành, biểu hiện này có chút không tầm thường.
Nàng không hỏi, mà trực tiếp để thần thức tiến vào thân thể Trương Thiên Thành.
- Hả? Thân thể này..
Tư Nam Yên sửng sốt.
Mới vừa tiến vào trong đó, nàng lại cảm nhận được một cỗ tử khí nồng đậm đến cực điểm.
- Người chết?
Lần này Tư Nam Yên thật sự chấn kinh.
Sao lại thế?
Đây còn là thân thể người sống sao?
Tại sao lại có tử khí nồng đậm như vậy, nhìn qua rõ ràng không khác gì người sống.
Nhưng vì sao bên trong lại tràn đầy tử khí.
- Chẳng lẽ nói..
Ngay sau đó, thần thức của Tư Nam Yên lại nhảy vào thức hải của Trương Thiên Thành.
Thức hải vẫn còn.. Nhưng là vì luyện chế mà thành..
Mắt Tư Nam Yên lộ ra tinh quang, nàng lần nữa tìm được thần hồn của Trương Thiên Thành.
Thần hồn này mặc dù chưa hoàn toàn ngưng tụ, nhưng rất rõ ràng có thể nhìn ra thần hồn này chính là chắp vá bảy mảnh mà thành.
Trên thần hồn còn có không ít thần thức ấn ký dung nhập vào trong đó.
- Hình như.. Là bí pháp của Ma Quân thâu thiên hoán nhật..
Tư Nam Yên càng nhìn càng giật mình.
Cảnh tượng trước mắt, làm cho nàng nghĩ tới một vị thiên kiêu vô thượng.
Ma Quân thâu thiên hoán nhật!
Vị Ma Quân này có một môn bí pháp, đó là có thể đem những người khác luyện chế thành khôi lỗi sống chết của mình.
Hơn nữa bề ngoài cùng người bình thường hoàn toàn không khác nhau.
Cho dù là dùng thần thức dò xét, cũng trên cơ bản nhìn không ra bất đồng.
Rất rõ ràng, là có người chiếm được truyền thừa của vị Ma Quân này.
Đem Trương Thiên Thành luyện chế thành khôi lỗi, hoàn toàn nghe lệnh mình.
Chỉ là thủ đoạn luyện chế này quá thô ráp, rất rõ ràng còn chưa hoàn toàn nắm giữ.
Vốn nàng còn không quá để ý Trương Thiên Thành, không ngờ lại có kinh hỉ ngoài ý muốn.
Nghĩ tới đây, Tư Nam Yên chậm rãi quay đầu, cười duyên nói:
- Trương Thiên Thành, nghe nói lần này là Mục Vân Thanh đề bạt ngươi làm nội môn đệ tử, đúng không?
Trương Thiên Thành thần sắc đờ đẫn, cái gì cũng không nói.
Không nghĩ tới a, không nghĩ tới, đường đường là Chính Dương Tông đại sư huynh, lại còn tu hành ma đạo truyền thừa.
Không nhận được hồi âm, Tư Nam Yên cũng không thèm để ý, sau đó bật cười một tiếng.
Hôm nay thật đúng là việc vui liên tục a.
- Mục Vân Thanh, ngươi cũng không muốn chuyện ngươi tu hành ma đạo truyền thừa bị sư tôn ngươi biết chứ?
Tư Nam Yên hai mắt híp lại, cười đến cành hoa loạn run.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT