Thực ra trước khi đến nước U, Đào Minh Chước đã hạ quyết tâm không hục hặc, làm khó Kinh Từ nữa.
Cậu không muốn lấy "đổi cơm" để quy đổi những hành động thân mật mà vốn dĩ giữa mình và Kinh Từ nên có, cũng không muốn lấy "muốn ăn bít tết với khoai tây nghiền" làm cớ để đến nước U gặp Kinh Từ, cậu muốn chính miệng nói cho Kinh Từ biết mình thực sự rất nhớ anh.
Nhưng điều cậu không ngờ được là hôm đó ở trong cửa hàng màu, cậu bất ngờ được nghe Kinh Từ tỏ tình với mình.
So với lúc Đào Minh Chước tỏ tình lắp ba lắp bắp nói ra mấy lời ngu ngốc nhưng chân thành thì Kinh Từ tỏ tình vô cùng lưu loát, thành thục. Rõ ràng toàn là những câu từ nghe rất ấm áp, chân thành nhưng lực sát thương của mỗi câu đều rất lớn khiến cậu ngơ người luôn.
Lúc Đào Minh Chước bình tĩnh lại thì chỉ cảm thấy cả người mình tê dại, mềm nhũn.
Bây giờ cậu có nằm mơ cũng đều mơ thấy những lời mà Kinh Từ nói với mình ở trong tiệm màu, chỉ cần nhớ lại một tràng "rất thích" mà Kinh Từ nói với mình thì cậu lại vô cùng vui vẻ, hí hửng; cậu phải điên cuồng đi đi lại lại trong phòng khách sạn mới có thể kiềm chế lại sự kích động trong lồng ngực.
Ngay cả sau này, những giây phút "an ủi, vỗ về" nhau của hai người trong khách sạn, Đào Minh Chước cũng cảm thấy mình giống như sống trong mơ vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play