Đào Minh Chước vừa nói dứt lời, không chỉ Kinh Từ ở bên cạnh câm lặng mà ngay cả Ôn thái y đang một mình chơi bóng cũng vẫy vẫy đuôi, ngơ ngác nhìn cậu giống như em ấy cũng nghe hiểu vậy.
Kinh Từ nghi ngờ mình có thể nghe nhầm nên anh do dự hỏi lại: “Cái gì?”
Anh thấy Đào Minh Chước chợt đỏ mặt.
Ngay sau đó Đào Minh Chước lại ưỡn ngực ngẩng cao đầu, lý lẽ hùng hồn nói: “Con người đều có dục vọng, dục vọng lớn nhất của anh bây giờ là ăn cơm, còn em thì…em không muốn lấy bất cứ món đồ vật chất nào từ anh cả, vậy nên cũng không còn sự lựa chọn nào khác, chúng ta chẳng qua là đáp ứng nhu cầu của nhau thôi”.
Thực ra ngay cả bản thân Đào Minh Chước cũng không hiểu mình vừa nói xà lơ cái gì.
Kinh Từ chăm chú nhìn cậu, một lúc sau anh chớp mắt, mỉm cười giống như mình đã hiểu rồi nói: “Anh hiểu rồi”.
Thực ra trong lòng Đào Minh Chước rất loạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT