Từ nhỏ đến lớn Đào Minh Chước không có mấy lần nghiêm túc nghe giảng.
Thời gian lên lớp học chính là thời gian cậu vẽ tranh. Người ta thì viết đáp án quay cóp lên bàn còn Đào Minh Chước thì lại hí hửng vẽ khuôn mặt tức giận đến nỗi nhăn lại của thầy giáo đứng trên bục giảng.
Bàn học chính là bàn vẽ, một cây bút chì, một cục tẩy, thời gian một tiết học Đào Minh Chước có thể hoàn thành một bức tranh kí họa có chất lượng cao.
Trong học tập, cậu chẳng có thiên phú gì. So với những kiến thức phải ghi chép và bắt chước lại thì Đào Minh Chước thích dựa vào cảm giác của mình để sáng tạo và làm mới, khám phá những điều chưa biết một cách không bị trói buộc, không bị kiềm chế.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân Đào Minh Chước thích hội họa.
Đối với cậu, việc hôn môi cũng giống như vậy, Đào Minh Chước vụng về đến mức không chấp nhận được. Cậu học không ra hồn nhưng lại luôn muốn tự do phát huy.
Ban đầu cậu cố gắng bắt chước dáng vẻ của Kinh Từ vừa hôn mình; cậu nhẹ nhàng, cẩn thận dán môi lên, bước này miễn cưỡng có thể cho là đạt tiêu chuẩn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play