Đào Minh Chước cảm thấy trái tim của mình giống như viên trân châu nhỏ mắc trên sợi dây.
Mà sự tồn tại của Kinh Từ giống như bàn tay có thể trêu đùa viên trân châu đó, vậy nên tâm trạng của Đào Minh Chước cứ phập phồng, lúc lên lúc xuống, toàn bộ đều quyết định bởi từng lời nói, từng cử chỉ của anh.
Từ đầu đến cuối Đào Minh Chước không hỏi Kinh Từ rằng người đàn ông trong điện thoại là ai, bởi vì cậu buồn bã nhận ra bản thân không hề có bất kỳ tư cách nào để hỏi vấn đề này.
Nhưng Đào Minh Chước vẫn nghĩ: quả nhiên anh vẫn rất thích mình mà.
Lúc ở nước ngoài làm việc vẫn còn nhớ đến mình, lại còn mua hộp màu đắt và quý như vậy làm quà nữa, thậm chí việc đầu tiên mà anh làm sau khi xuống máy bay là đến tìm mình.
Đào Minh Chước ngẩn ngơ một lúc rồi cúi đầu, cẩn thận bóc mở hộp màu ra.
Thực ra cậu không nỡ dùng, dù sao thì màu vẽ dùng một lần thì sẽ ít đi một chút, vậy nên cuối cùng Đào Minh Chước quyết định chỉ dùng màu này để vẽ tranh đặc biệt, có ý nghĩa kỷ niệm thôi.
Ban đầu cậu chuẩn bị vẽ bản thân lúc vừa đi làm, nhân vật game đầu tiên mà một mình cậu thiết kế.
Tuy nhiên khi Đào Minh Chước vừa phác thảo tạo hình thì đột nhiên cậu nhìn giấy vẽ trầm ngâm một lúc lâu, cậu cứ cảm thấy có chỗ nào đó thiếu mất cảm xúc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play