“ Thiên Đế huynh quả thực là kì tài của Hồn hoàn giới từ mấy ngàn năm trở lại. Tự cổ chí kim ngoài Xích Huyết Hoàng tiền bối cùng mấy vị đệ tử thì chưa ai tu hồn hoàn có thể đạt tới bước này. Ngày mai ta sẽ tuyên cáo thiên hạ, không biết ý huynh thế nào?” Thiên cương Viện trưởng hỏi.
“Cái này không cần, ta mới tấn thăng Đế cấp đang còn rất nhiều cảm ngộ chưa xong. Tiếp theo ta muốn bế quan một thời gian, không muốn bị làm phiền.” Hồn Thiên Đế từ chối.
“Vậy cũng được, mọi chuyện tùy theo ý Thiên Đế huynh.” Thiên Cương mỉm cười gật đầu.
“Cảm tạ Viện trưởng.”
“Không cần khách khí, chúng ta đã ngang hàng, từ nay về sau bỏ qua mấy nghi lễ rườm rà đi.”
“ Chính có ý đó.” Hồn Thiên Đế haha cười.
Đoạn Viện trưởng quay sang nhìn sáu vị Trưởng Lão:
“Các vị tiếp tục hoàn thành công Việc chiêu sinh kẻo lũ tân sinh nôn nóng.”
Hạ Trưởng Lão có chút khó xử, bước tới bên Viện trưởng thì thầm. Hiển nhiên là nói về chuyện của Vũ Tôn . Viện trưởng Thiên Cương khẽ ồ, quay sang nhìn Vũ Tôn sau đó gật đầu với Hạ Trưởng Lão.
Ý tứ của hắn là chấp nhận cho Vũ Tôn như bao học viên khác.
“Suýt chút nữa thì quên, lần chiêu sinh này xuất hiện Huyền Linh Thánh Thể thưa Viện trưởng.” Tần Trưởng Lão vỗ đầu kêu lên.
“Ta đã biết, cứ để nàng tự do chọn lựa phân viện nào muốn.” Trái ngược với dự đoán của mọi người, vị Viện trưởng đại nhân này hết sức hờ hững chứ không kinh ngạc.
“Tuân lệnh.”
Đồng thời Mộc Trưởng Lão bước ra nhìn đám tân sinh:
“ Chúng ta đã đối chiếu ngọc giản của các ngươi với lần trước, toàn bộ hai trăm năm mươi sáu tên đều trùng khớp, tạm thời chưa thấy có gì khả nghi. Vì thế chúng ta tuyên bố các ngươi chính là Tân sinh khóa một trăm lẻ tám của Học Viện.
“Hoan hô.” Đám tân sinh sung sướng hét lên.
“Tiếp theo là lúc phân ban học. Tin tưởng khi các ngươi trước khi tới đây cũng đã biết Học viện được chia thành ba ban: Ma pháp sư, Vũ kĩ chiến sĩ và Hồn hoàn sư. Các ngươi có quyền đăng kí vào ban mình mong muốn, nếu kẻ nào còn phân vân thì Học viện có thể giúp các ngươi lựa chọn ra thiên phú của mình.”
Hắn từ trong không gian trữ vật lấy ra mấy trăm cái lệnh bài đặt trên một chiếc bàn cùng một khối thủy tinh cầu giống lúc đầu khảo hạch thể chất cùng thực lực nhưng lớn hơn nhiều. Khối thủy tinh cầu này để khảo hạch thiên phú cho tân sinh. Trên từng chiếc lệnh bài có ghi một chữ : Hồn hoặc Ma hoặc Vũ đại diện cho Hồn hoàn phân viện, Ma pháp vịên cùng Vũ Kĩ Viện.
Kẻ nào muốn gia nhập ban nào chỉ cần chọn lệnh bài tương ứng.
Lần lượt từng tên tân sinh xếp hàng tiến lên nhận Lệnh bài của phân ban mình. Vũ Tôn đương nhiên ở hàng Hồn hoàn sư. Cạnh hắn có đủ cả bốn người ban đầu trong nhóm cùng hai trăm tên thiếu niên, thiếu nữ khác nữa.
Nếu như lúc đầu Hồn Thiên Đế chưa ra oai thì họ sẽ không tiếc nhảy ra ngăn cản Bảo Nhi. Nàng dù sao cũng là Huyền Linh Thánh Thể, ở một phân vịện như Hồn Hoàn thì sẽ quá mức uổng phí. Nhưng sau khi chứng kiến Hồn Thiên Đế bạo hành Độ Kiền thì không có ai dám đứng ra ngăn cản nữa. Viện trưởng đại nhân còn không ý kiến gì thì họ lấy đâu ra quyền quyết định.
Hàng của Ma pháp sư cùng vũ kĩ chiến sĩ chỉ lác đác vài người, ánh mắt tiếc nuối, khát vọng nhìn hàng người Hồn hoàn ban. Nếu không phải đặc thù thiên phú của chúng học Ma pháp hoặc Vũ kĩ tốt hơn thì chúng không ngại ngùng lao thẳng vào hàng Hồn hoàn phân Viện .
Còn lại là vài chục người chờ đợi kiểm tra lại thiên phú. Hầu như bọn chúng có ý nghĩ gia nhập Hồn hoàn vịên. Vũ Tôn thực lực đánh bại ngang cấp lâu năm võ giả, Hồn Thiên Đế lại càng kh ủng bố hơn, đồng cấp bị bạo hành như thái rau chém chuối.
Chuyện chưa từng có trong lịch sử Học viện.
Các Trưởng Lão lắc đầu bắt đắc dĩ. Như mọi khi thì sẽ chẳng có ai chủ động tiến vào gia nhập Hồn hoàn phân vịên, nhưng lần này đám tân sinh tận mắt thấy Hồn Thiên Đế thi triển năng lực càn quét võ giả cùng cấp cho nên trong mắt bọn chúng Hồn hoàn rõ ràng mạnh hơn hai bên còn lại.
Tần Trưởng Lão cười khổ nhìn Hồn Thiên Đế như cầu xin. Hồn Thiên Đế khóe miệng giật giật. Chuyện này cũng nằm ngoài sự tưởng tượng của hắn. Việc có nhiều người muốn gia nhập Hồn hoàn phân viện đương nhiên hắn rất vui mừng nhưng mọi chuyện không chỉ đơn giản như bọn chúng nghĩ.
Vì thế hắn đứng ra nói:
“ Ta biết các ngươi ai cũng có lòng hướng đỉnh cao mà mơ ước. Điều tiên quyết của một cường giả là dám nói thì phải dám làm, sau này sẽ không bao giờ hối hận vì quyết định của mình. Hồn hoàn phân viện tuy không phải mạnh mẽ so với hai phân viện còn lại, nhưng cũng không phải nơi kẻ yếu bám trụ được. Để có thể mạnh mẽ, có thể là chúa tể của cùng đẳng cấp võ giả thì các ngươi phải bỏ ra một đại giới thảm trọng, có thể là cả tính mạng.
Nhưng sự mạnh mẽ của Hồn hoàn phân viện các ngươi đã chứng kiến. Ta cam đoan Hồn hoàn sư không hề yếu hơn bất kì một Ma Pháp Sư hay Vũ Kĩ Chiến Sĩ nào. Chẳng qua ta không cam đoan các ngươi có thể bám trụ lại Hồn hoàn phân viện hay không mà thôi.
Hãy biết gạt bỏ hứng thú nhất thời, lo lắng cho tương lai của mình mà tính. Con đường truy cầu cường giả không bao giờ đơn giản. Các ngươi gia nhập Hồn hoàn phân viện sẽ phải tự lo lấy mọi chuyện, các Hồn hoàn đạo sư không nhiều như các viện khác, nơi sinh hoạt cũng thua kém nhiều. Ta cũng không ngại nói thẳng, Cường giả Hồn hoàn so sánh về số lượng cũng ít hơn cho nên vấn đề chỉ điểm sẽ không dễ dàng đối với các ngươi.”
Đám tân sinh bắt đầu có chút chột dạ, nháo nhác. Nhưng vẫn không có kẻ nào rời khỏi hàng.
“Ta tự tin ta sẽ trở thành cường giả.” Một tên tân sinh nắm chặt nắm đấm thì thào.
Như một giọt nước tràn li, cả đám không ai chịu thua kém ai. Chẳng nhẽ ngươi có thể ta lại không thể sao?
Không một kẻ nào rời khỏi hàng ngũ.
Các Trưởng Lão lúc này cũng thấy lo lắng. Vất vả lắm mới có hai trăm năm mươi sáu học viên thì hơn hai trăm người đổ xô vào Hồn hoàn phân viện rồi, hai viện kia như vậy mỗi viện chỉ có hơn hai mươi người ???
Vậy tuyển cái nỗi gì nữa. Thà như có tuyệt thế kì tài ở đấy cũng còn chấp nhận được. Đằng này, Huyền Linh Thánh thể cũng theo Hồn hoàn phân viện nốt. Nhìn đám tân sinh kia ai còn hứng thú mà dạy dỗ.
Quay sang nhìn Viện Trưởng, ông ta cũng ngó lơ đi chỗ khác. Đây rõ ràng là ý của ông ta a, sao giờ này lại xem như không thấy gì vậy ??? Viện Trưởng quả thực khốn nạn.
“ Thôi, lúc khác tâm sự với Thiên Đế huynh. Ta còn có chút chuyện.” Thiên Cương chắp tay cáo biệt.
“ Thiên Cương huynh mã đáo thành công.” Hồn Thiên Đế cũng chắp tay.