Chương 64: Chiêu dụ tân sinh
“Vút Vút Vút Vút…” Bốn tên cựu sinh vội vã né người tránh phi tiêu đang vọt tới nhưng không may cho chúng, chỉ bằng ấy thời gian đủ để Vũ Tôn sử dụng hồn hoàn tăng phúc tốc độ cùng Bảo Nhi không cho bọn chúng có cơ hội thoát khốn. Hai người thân hình phiêu hốt quỷ mị xuất hiện khiến chúng không kịp trở tay. Chỉ vài tức công phu, bốn tên cựu sinh đã nằm gục dưới đất.
“Cún, ngươi mau nhặt lệnh bài của chúng đi.” Vũ Tôn quay lại nhắc Cún.
“Được.” Cún vội vàng gật đầu như sợ bị ai tranh mất.
Sáu tên tân sinh lúc này vẫn còn nằm dưới đất. Tuy bị đánh tơi tả nhưng bọn chúng không phải bất tỉnh nên mọi chuyện vừa xảy ra đều chứng kiến được. Ánh mắt chúng khiếp sợ nhìn đám người nhóm Vũ Tôn.
“Các ngươi, các ngươi là tân sinh?” Một tên sau một hồi đắn đo cất tiếng hỏi. Hắn nhớ thoáng qua đã thấy đám người Vũ Tôn lúc trước khi bắt đầu thử thách của học viện, hơn nữa Bảo Nhi là Huyền Linh Thánh thể kinh động toàn bộ các trưởng lão thì hắn biết là chuyện bình thường.
“Cũng như các ngươi thôi.” Vũ Tôn gật đầu.
“Vậy các ngươi muốn cướp lệnh bài của chúng ta?” Một tên khắc ngập ngừng.
“Không phải.” Bảo Nhi lắc đầu.
“Nếu không tại sao các ngươi lại làm vậy? Các ngươi không sợ đắc tội với cựu sinh sao?” Hắn quay sang nhìn đám cựu sinh đang bất tỉnh.
“Ta nói vì chúng ta muốn cứu các ngươi, các ngươi tin không?” Vũ Tôn hỏi vặn lại.
“Chúng ta …”
“Cứ đơn lẻ như chúng ta, từng nhóm nhỏ tuyệt đối không thể đối phó được với cựu sinh. Chúng ta cứu các ngươi là muốn cho các ngươi một cơ hội gia nhập nhóm của chúng ta. Dù càng đông càng dễ bị bại lộ tung tích nhưng đó cũng là cách tốt nhất để chúng ta có cơ hội tiến vào Nam Thiên Học Viện.” Vũ Tôn nhìn bọn chúng từ từ mở lời.
“Các ngươi muốn chúng ta cùng các ngươi chống lại cựu sinh? ” Tên có tu vi Hậu thiên sơ kì kinh gạc hỏi lại.
“Đúng vậy. Chúng ta sẽ không bị động đợi bọn chúng tới bắt mà sẽ chủ động đi săn lùng bọn chúng. Thịt nhiều đè chết người. Ta nghĩ đó là cách duy nhất chúng ta có thể làm để tiến vào cổng Nam Thiên Học Viện.”
“Các ngươi muốn chủ động đi săn lùng cựu sinh? Các ngươi điên rồi sao?” Mặt sáu tên tân sinh khiếp sợ nhìn đám người Vũ Tôn.
“Đúng thế, có thể xem là chúng ta điên. Nhưng các ngươi sẽ làm thế nào để tiến vào Nam Thiên Học Viện? Định cầu may sao? Chỉ bốn tên Hậu Thiên trung kì đã làm các ngươi suýt nữa bị đào thải, nếu là bốn tên Hậu thiên hậu kì thì không biết các ngươi sẽ thế nào đây?” Chan mỉa mai hỏi lại.
“Chúng ta …” Cả sáu người im lặng.
“Chúng ta không ép buộc các ngươi, chẳng qua đều là vì lợi ích chung mà thôi. Các ngươi không muốn thì tùy. Hi vọng các ngươi may mắn.” Vũ Tôn mỉm cười nói rồi quay người bước đi. Đám người Chan cũng đi theo hắn.
“Đợi đã.” Tên Hậu thiên sơ kì gọi với.
“Ngươi thay đổi ý định?” Chan hỏi.
“Ta đồng ý gia nhập nhóm của các ngươi. Vốn dĩ ta đã không còn sự lựa chọn, có lẽ đó là cách duy nhất mà ta có thể trông cậy vào được.” Tên Hậu thiên thở dài nói.
“Vương Long, chúng ta cũng sẽ đi cùng ngươi.” Năm tên còn lại vội vàng nói. Bọn chúng thực lực quá thấp, gần như nếu đụng phải nhóm cựu sinh nào cũng xem như tuyệt lộ.
“Các ngươi nên suy nghĩ cẩn thận. Chúng ta không ngại nói cho các ngươi biết có rất nhiều cựu sinh đang săn lùng bọn ta. Các ngươi nếu như gia nhập nhóm của bọn ta sẽ vô cùng nguy hiểm.” Vũ Tôn chân thành nói.
Nghe vậy, sáu tên tân sinh có vẻ đắn đo. Tên Hậu thiên sơ kì nắm chặt tay, suy nghĩ không ngớt. Cuối cùng hắn cắn răng đánh liều nói:
“Không cũng chết mà có cũng chết. Đã vậy thì chết trong vinh quang còn hơn. Biết đâu sẽ có kì tích thì sao. Ta quyết định đi cùng các ngươi.”
Vũ Tôn mỉm cười gật đầu nhìn tên Hậu thiên sơ kì. Xem ra hắn cũng là kẻ biết cân nhắc thiệt hơn và quyết đoán. Hắn quay sang nhìn năm tên Luyện khí còn lại.
“Còn các ngươi?” Vũ Tôn hỏi.
“Chúng ta … chúng ta… Chúng ta cũng như Vương Long, sẽ theo các ngươi.” Năm tên cắn răng nói.
“Vậy cố gắng tranh thủ thời gian khôi phục, chúng ta sẽ tiếp tục tiến sâu vào bên trong. Nguy hiểm luôn có thể gặp phải bất cứ lúc nào. Chan là đội trưởng, các ngươi phải nghe theo lời hắn. Đừng nghĩ tu vi hắn thấp, nhưng kinh nghiệm của hắn chúng ta cộng lại cũng chưa hẳn đã bằng được đâu. Nếu kẻ nào không đồng ý lập tức rời khỏi đội ngũ. Chúng ta cần kỉ luật chứ không cần số lượng.” Vũ Tôn chỉ tay sang Chan nói.
6 tên tân sinh nhìn Chan, ánh mắt đầy tò mò. Thằng này rõ ràng chỉ là Luyện khí tám tầng nhưng lại được làm đội trưởng của hai tên Hậu thiên hậu kì rõ ràng không phải bình thường a.
“Được, chuyện này không thành vấn đề.” Vương Long thoải mái đáp ứng. Hắn tu vi không thấp nhưng cũng không cao nên cũng tự biết lượng sức mình.
“Hừ, bốn tên nghèo rớt. Mỗi tên chỉ có gần 1 ngàn điểm tích lũy.” Cún kiểm tra xong lệnh bài bốn tên cựu sinh chán nản mắng.
“Gần một ngàn …” Sáu tên tân sinh há hốc miệng. Bọn chúng không phải không biết điều đó nghĩa là gì. Một ngàn điểm tích lũy đối với chúng rất xa vời a. Vậy mà mấy tên kia còn chê ít.
“Thôi, chia đầu người ra. Có còn hơn không, sau này vào trong học viện đỡ phải kiếm.” Dương nói.
“Thế bọn chúng thì sao?” Cún quay sang nhìn sáu tên tân sinh mới gia nhập.
“Chia đều theo số người là được.” Vũ Tôn nhìn nàng nháy mắt.
Cún hiểu ý gật đầu. Xem ra Vũ Tôn làm như vậy là tạm thời dùng lợi ích để mê hoặc a.
“Chúng ta cũng có phần sao?” một tên tân sinh sáng mắt lên hỏi.
“Đương nhiên, chỉ cần các ngươi làm tốt nhiệm vụ của mình thì chúng ta tuyệt đối không bạc đãi. Kiếm được bao nhiêu điểm sẽ chia đều theo số người.” Vũ Tôn giọng chắc nịch nói.
“Được được, chúng ta sẽ cố gắng hết sức.” Mấy tên mới gia nhập hưng phấn nói.
“Đây là đan dược trị thương, các ngươi phục dụng rồi nhanh chóng tiến lên. Thời gian tuy còn gần một ngày rưỡi nhưng sẽ càng ngày càng nguy hiểm.” Vũ Tôn đưa tay ném sáu viên đan dược hắn móc từ trong không gian giới chỉ ra cho 6 tên đồng bạn mới.
Vương Long không chần chừ nhận lấy rồi nuốt ngay vào bụng. Hắn thừa hiểu nếu bọn người Vũ Tôn muốn hại mình thì không cần tốn công như vậy. Năm tên kia thấy Vương Long làm thế cũng vội vã làm theo. Bọn chúng tuy còn trẻ con nhưng không đến mức không biết suy nghĩ là gì.
Gần 1 canh giờ sau, sáu tên có thể xem như đã khôi phục lại trạng thái tốt nhất. Đan dược Vũ Tôn đưa cho chúng quả nhiên không tầm thường. Ánh mắt chúng nhìn Vũ Tôn đầy tò mò. Có lẽ thân phận thằng này không đơn giản a.
“Đã hồi phục thì tốt rồi, chúng ta xuất phát thôi.” Chan ra lệnh.
Đám người Vũ Tôn cùng sáu tên tân sinh mới gật đầu, nhẹ nhàng di chuyển theo Dương. Bọn chúng đã được Vũ Tôn giới thiệu sơ qua về những người khác nên biết rằng Dương là kẻ do thám của cả nhóm.
Đợi nhóm Vũ Tôn đi khoảng nửa canh giờ, một loạt có tới tám tên Hậu thiên hậu kì đột nhiên từ nơi khác tiến tới. Đáng sợ là bọn chúng toàn bộ có tu vi Hậu thiên hậu kì. Bốn tên cựu sinh đang bất tỉnh được gọi dậy. Bọn chúng nhanh chóng nói ra mọi chuyện mà chúng có thể nhớ được.
“Phi tiêu sao… Xem ra đó là những kẻ Nam Phương Long công tử đang tìm kiếm. Hừ, cuối cùng cũng tìm được các ngươi. Để lại ám hiệu cho Nam Phương Công Tử . Mau chóng đuổi theo kẻo có kẻ khác tranh mất công lao của chúng ta..” Tên cầm đầu ra lệnh.
Chớp mắt sau, bọn chúng dễ dàng lần đúng theo hướng di chuyển của đám người Vũ Tôn tiến tới. Ánh mắt tên nào cũng rạng rỡ như sắp phát tài. Cũng đúng, chỉ cần bắt được bọn Vũ Tôn thì cơ hội tiến vào nội môn đã ngay trước mặt a, không mừng sao được.
Lời tác giả: Cảm ơn các đạo hữu đã dõi theo Vũ Tôn suốt hơn 60 chương qua. Mỗi lời động viên của các đạo hữu giúp ta có thêm nhiệt huyết để cố gắng viết. Mong các đạo hữu luôn theo dõi, góp ý để truyện ngày càng hoàn thiện hơn. Nếu ủng hộ ta thì đừng quên bình chọn 10 sao, bấm like truyện, cảm ơn tác giả phía cuối chương và đề cử nếu có thể nhé. Một lần nữa cảm ơn mọi người rất nhiều.