“Anh đến đây nhìn em.” Vân Tô nghe vậy dịu dàng nhìn cô, từ ngày anh thổ lộ với cô, chắc chắn anh sẽ nói chuyện trắng trợn táo bạo một chút.
Hơn nữa anh cũng nhìn ra, kỳ thật đối với phương diện tình cảm Biên Duyên luôn không có cảm giác an toàn.
“Nhìn thì nhìn đi, còn nói ra nữa.” Nghe giọng nói trầm thấp của Vân Tô, mặt già của Biên Duyên đỏ lên, cô trừng mắt anh một cái rồi đi ra ngoài.
“Nhìn một chút làm sao đủ, anh muốn nhìn em là nhìn cả một đời.” Nhìn bóng dáng Biên Duyên rời đi, khóe miệng Vân Tô nhếch lên nói.
“An An còn ở đây, anh lại nói những lời như thế là sẽ cho anh một trận đấy.” Biên Duyên dừng chân nói, nhưng bởi vì lời nói vừa rồi của Vân Tô làm cô đỏ mặt, cho nên cô vừa nói ra chẳng có lực uy hiếp chút nào cả.
“Được được được, lúc không có An An anh lại nói.” Nghe vậy, ý cười trong mắt Vân Tô càng ngày càng đậm, trải qua hai ngày ở chung, anh tin không qua bao lâu nữa, Biên Duyên sẽ cho anh và cô một đáp án mà hai người đều vừa lòng.
Dù sao anh rất hiểu tính của Biên Duyên, nếu cô thật sự không có cảm giác vớ anh, vậy cô tuyệt đối sẽ không cho phép anh nói những lời như thế với cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT