“Anh đang làm cái gì thế?” Đối mặt với việc Vân Tô bất thình lình thổ lộ, tim Biên Duyên đập thình thịch, ánh mắt dừng lại ở sợi lông vũ trên bàn tay của Vân Tô.
  “Trên đầu của quái thú chỉ có duy nhất một sợi lông vũ màu trắng, khi chúng nó cầu hôn lúc ấy sẽ rút lông vũ ra làm vật đính ước, mà cả đời của một con thú trên đỉnh đầu nó chỉ có một sợi lông vũ trắng tinh, nó tượng trưng cho tình yêu chung thủy đối với nửa kia của mình.” Đây là sau khi anh dung hợp với con quái vật đó cảm nhận được, cho nên anh mới có thể lựa chọn dùng nó thổ lộ, đồng thời cũng tuyên bố giống như những đồng loại khác, nó có người yêu mà nó sẽ chung thủy cả đời, mà những giống cái khác thấy đỉnh đầu nó không còn lông trắng cũng sẽ chủ động rút lui.
   “Thật là lãng mạn.” Biên Duyên thế mới biết, thì ra đây không phải là sợi lông chim màu trắng bình thường, những cũng đúng thôi rất nhiều động vật chung thủy hơn so với con người nhiều.
  “Tiểu Duyên, đáp án của em như thế nào?” Vân Tô bất đắc dĩ nhìn lông vũ trong tay, Tiểu Duyên còn chưa cho anh câu trả lời nữa.
  “Quá đột ngột, cho em thời gian suy nghĩ một chút đi.” Biên Duyên nhìn anh, cũng không lấy lông vũ trong tay anh, dù sao bây cô không phải chỉ có một mình, cần phải suy xét rất nhiều chuyện.
  “Được, anh chờ em.” Vân Tô nghe vậy cất lông vũ đứng lên, nếu Tiểu Duyên nói cô cần suy nghĩ một chút, vậy anh sẽ cho cô thời gian, bất kể bao lâu, anh đều sẽ chờ.
  Hôm nay là sinh nhật của An An, trời vừa sáng An An liền hưng phấn rời giường, dù sai hôm nay cũng là tiếc sinh nhật đầu tiên sau 5 năm cậu được sinh ra, cho nên cậu vừa kích động vừa vui vẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play