Nếu lúc này nhìn thấy Phan Long, có phải cô sẽ không chịu nổi không?

Đây mới là điều Tần Thiên lo lắng nhất.

Nhưng, có những chuyện chỉ có thể đối mặt. Chỉ có thể giải quyết trực tiếp thì mới có thể thật sự buông xuống.

Trốn tránh, mãi mãi không có tác dụng.

Gần như hắn có thể biết trước rằng, đến lúc ấy Tô Tô chắc chắn sẽ bị kích thích mạnh. Nhưng, hắn cũng chỉ có thể cứng rắn làm như thế.

Hắn muốn để cho Tô Tô, thật sự thoát ra khỏi cơn ác mộng đó.

Hơn nữa, Phan Long đã sống quá lâu rồi.

Lãnh Phong đi vào xin ý kiến “Anh Thiên, ngày mai chị dâu sẽ đi tỉnh thành, vào ở khách sạn Kiệt Long.”

“Buổi tối, tổ chức một buổi tiệc chào đón ngôi sao ở khách sạn.”

“Ngày kia, sẽ tham dự buổi họp báo lễ ký kết hợp đồng ở khách sạn.”

“Chuyện này, ngài biết không?”

Tần Thiên gật đầu, mặt không cảm xúc nói: “Cậu đi sắp xếp đi.”

“Đến lúc ấy, tôi cũng sẽ cùng đi.”

“Rõ!” Lãnh Phong xoay người rời đi.

Tần Thiên không biết đã gặp qua biết bao nhiêu sát thủ đáng sợ hơn Phan Long gấp trăm lần. Nhưng lần này, không biết tại sao lòng dạ hắn lại có chút rối bời.

Lúc này, điện thoại lại lần nữa vang lên, là một dãy số lạ chưa từng thấy.

Hắn nhíu mày, trực tiếp cúp điện thoại.

Không ngờ sẽ bị cúp điện thoại, mà đối phương là một người đàn ông, Liễu Như Ngọc cầm điện thoại, rất lâu cũng không có phản ứng.

Cô ta tức giận đến mức muốn đập nát điện thoại.

Nhưng nghiến răng, cuối cùng vẫn dè dặt gửi đi một tin nhắn.

Nghe thấy âm thanh, Tần Thiên tiện tay mở ra xem.

Vẫn là dãy số xa lạ vừa rồi: Tần tiên sinh, còn nhớ tôi không?

Hả?

Tần Thiên trả lời: Cô là?

Đối phương: Liễu Tiểu Hoa.

Liễu Tiểu Hoa? Tần Thiên sững sờ một chút, sau đó không nhịn được bật cười.

Nhớ đến cuộc gặp gỡ bất ngờ với ngôi sao lớn này lúc ở Ý.

Hắn có ấn tượng tốt với Liễu Như Ngọc. Khi Tô Tô và Liễu Thanh quyết định tìm Mục Phi Phi làm người phát ngôn, hắn còn từng giới thiệu Liễu Như Ngọc.

Theo ý kiến của Tô Tô và Liễu Thanh, thì địa vị của Liễu Như Ngọc còn cao hơn Mục Phi Phi nhiều.

Chỉ có điều, Liễu Như Ngọc không bao giờ nhận trở thành người phát ngôn thương mại, nên Tần Thiên mới từ bỏ suy nghĩ này.

Hắn trực tiếp gọi điện thoại lại, nói: “Ngôi sao lớn, cô tìm tôi có việc sao?”

Lại lần nữa nghe thấy giọng nói từ tính mà trầm thấp này, không biết tại sao trong lòng Liễu Như Ngọc lại có chút hỗn loạn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play