Huyền Giai Mẫn nhanh chóng quy chụp mọi lỗi lầm cho Khả Hân, cô ta nóng giận khó mà có thể nuốt trôi cục tức này, vì thế mọi suy tính lâu dài của cô ta đã hoàn toàn bị mối hận trước mặt thiêu rụi.
Cô ta nhảy vọt một bước dài để trực tiếp thực hiện bước cuối cùng.
Cô ta tới nhà của Thiệu Lân - người đại diện của cô ta, không nói không rằng mà vứt xuống bàn một bịch gì đó trắng trắng, rồi loạn lên bắt ép anh ta phải làm theo ý mình:
“Em muốn tối nay anh bỏ thứ này vào túi của Huyền Khả Hân lúc em đánh lạc hướng cô ta, em muốn cô ta tan biến ra khỏi cái Showbiz này.
Một diễn viên dùng thuốc cấm thì không được công chúng công nhận nữa.”
Thiệu Lân nhìn người con gái chỉ có thù hận trong ánh mắt thì bất lực không thôi.
“Em có thể bỏ qua cái thù hận đó của mình đi được không? Anh biết em cũng không muốn trở thành con người như thế này…”
Anh ta mềm mỏng nhìn cô ta, sau suốt thời gian bên cạnh Huyền Giai Mẫn dường như anh ta đã nhìn cô bằng một ánh mắt khác.
Giống như đang thương xót, cũng giống như đang thất vọng, anh ta nghĩ rằng cô ta chỉ đang bị hận thù thù che mờ mắt thôi, chứ bản chất cô ta không hề xấu xa.
“Không!? Sao em có thể để cho ả ta sống tốt được.
Em không khiến cô ta chết chí ít cũng khiến cho cô ta không thể nào ngóc đầu lên nổi.”
“Không được, anh không thể em chấp mê bất ngộ như thế, rõ ràng em nên sống vì bản thân chứ không nên sống vì thù hận mãi thế được.”
Anh ta thật sự không muốn thấy Huyền Giai Mẫn tiếp tục cắm đầu vào thù hận.
Nếu trước đó thì anh ta nhất định sẽ ủng hộ vô điều kiện.
Nhưng giờ anh chỉ mong muốn cô sống một cách thật sự…
“Lần cuối! Lần cuối cùng này thôi, sau lần này em sẽ từ bỏ hoàn toàn.”
Thiệu Lân biết rằng lời này của cô là một lời nói dối, nhưng cuối cùng anh ta vẫn nguyện tin cô thử thêm lần nữa..
“Được, anh sẽ giúp em lần nữa.
Sau lần này, nếu em còn muốn ngu ngốc đâm đầu vào vụ trả thù này nữa thì anh sẽ không bao giờ lựa chọn gặp lại em nữa.”
Huyền Giai Mẫn liền gật đầu, coi như là lợi dụng lần cuối đi.
Nếu thật sự đây là lần cuối thì lần sau sẽ chính cô ta làm ra tay để trả thù…
“Được! Cứ vậy mà quyết định đi.
Nếu sau đó em có nuốt lời thì cả đời này chúng ta không cần gặp nhau nữa.”
“Em… em quá vô tình rồi.” Anh ta có chút thất vọng, thứ anh ta muốn nghe không phải thứ này.
“Anh đang mong chờ điều gì từ em? Một tình yêu đẹp sao? Anh còn chẳng đủ khả năng để bảo vệ em.”
Lời nói vô thưởng vô phạt của Huyền Giai Mẫn hoàn toàn khiến cho Thiệu Lân câm nín, anh ta không biết nên trả lời câu nói nhẹ nhàng nhưng mang ý trách móc này.
Bởi đúng như Huyền Giai Mẫn đã nói, anh ta chưa bao giờ tới ngăn cản kịp những lúc cô ta bị thương tổn.
Cho dù đến thì cô cũng không còn cần tới anh ta nữa.
Trong Showbiz có câu: “Người đại diện cùng với diễn viên là một thể không thể tách rời, một bên tồn tại thì bên kia mới có thể tiếp tục”, nhưng Huyền Giai Mẫn lúc nào cũng đơn thương độc mã, tự hành động một mình, phải tới lúc cần lắm tới Thiệu Lân cô ta mới tới gặp anh, vả lại cô ta cũng không thể chịu nổi cách quan tâm của anh ta.
Cô biết ý của anh ta, nhưng cô tiếp không nổi cái tấm chân tình vớ vẩn này.
Nói xong Huyền Giai Mẫn không còn việc gì nữa liền rời đi trước để chuẩn bị cho kế hoạch tối nay…
Vào buổi chiều ngày hôm đó, Khả Hân đang ở dưới phòng bếp để làm bữa tối, hôm nay cô định tự tay làm món gì đó ăn cho bớt nhàm chán, cô vẫn là cảm thấy đồ ăn mình tự làm ra rồi thưởng thức vẫn là ngon hơn so với việc nhàn hạ ngồi đợi người khác làm đồ ăn rồirồi phục vụ tận miệng..
Xung quanh không có ai cả, không khí đang yên tĩnh vô cùng thì đột nhiên có tiếng động phía bên ngoài, nếu cô nghe không nhầm thì tiếng động đó là của bé cưng cô.
Không biết xảy ra chuyện gì nên cô cũng thử ra ngoài xem là có chuyện gì.
“Con súc sinh này buông váy tao ra!” Huyền Giai Mẫn giọng run run sợ.
Con báo nhỏ từ sau ngày hôm qua lúc nào nó cũng cảnh giác với cô ta, hễ gặp cô ta là nó lại phản ứng rất dữ dội.
Cô thấy vậy thì cảm thấy phiền toái không thôi, cô em gái cô không còn việc gì làm à? Hở tí là lại gây chuyện với bé cưng của cô.
“Mèo, mau nhả ra, không người ta lại súc con bây giờ.”
Báo nhỏ nghe lời nhả ra, nhưng nó vẫn không thôi cảnh giác, mặt nó nhếch lên để lộ mấy cái răng nhọn hoắt, nó đe dọa Huyền Giai Mẫn không được động bậy.
“Chị, sao lại gọi em là người ta chứ? Em không phải em gái chị sao?” Huyền Giai Mẫn tỏ ra đau lòng.
Khả Hân nghi hoặc, Huyền Giai Mẫn chỉ tự xưng mình là em khi có ý định gì đó xấu xa hoặc định xin tiền cô thôi.
Nhưng giờ cô ta chắc chắn không thiếu tiền, rốt cuộc cô ta có ý gì?
“Có gì nói thẳng, không cần lòng vòng làm gì.”
Huyền GIai Mẫn không quan tâm tới lời khó nghe của cô, cô ta vẫn tiếp tục tỏ ra thân thiết rồi nói:
“Chuyện hôm qua vừa gây một trận cuồng phong trên mạng xã hội rồi đó, chị định xử lý nó thế nào?”
Khả Hân khó hiểu, chuyện đó không phải vừa ý cô ta hay sao, đây rốt cuộc là đang định cà khịa cô hay đang quan tâm thật sự đây…
“Làm lơ, có chuyện gì ảnh hưởng tới cô à?”
“Chúng ta mở một cuộc livestream đi, tận dụng thời điểm này chúng ta khiến độ hot nhân hai.”
Cô ta khoác tay cô thân thiết, xong lại tiếp tục nói:
“Đóng vai chị em tốt cho bọn họ xem.”
Khả Hân suy nghĩ một hồi, Khả Hân không định lên hình với cô em gái này, nhưng cuối cùng cô vì muốn xem cô em mưu mô này định lập mưu gì để hại cô mà liền đồng ý.
“Được thôi, diễn là nghề của chị mày rồi.”
“Vậy được rồi, tầm tám giờ tối hẹn chị ở khách sạn X, chị không muốn livestream ở đây đâu nhỉ?”
Huyền Giai Mẫn nói đúng rồi, Khả Hân đúng là không muốn bày trò ở đây, có chút rắc rối vì xung cảnh ở trong căn nhà này không ổn cho lắm, lỡ mà Mặc Lăng Vũ lọt vào khung hình thì…
“Vậy tôi sẽ tới đúng giờ.”
“Chị cũng muốn đi.”
Nguyệt Chân không biết từ bao giờ đã đứng sừng sững ở đó.
Chị ta dạo này vừa xin Mặc Lăng Vũ chuyển tới phòng khách ở nhờ, nên chị ta có xuất hiện ở đây cũng là điều bình thường.
“Không phải chuyện gì to tát, nếu chị muốn đi thì đi.
Dù sao người đại diện của tôi cũng sẽ tới đó.” Huyền GIai Mẫn nói xong liền rời đi ngay.
“Em gái cô đột biến rồi à? Uống nhầm thuốc rồi?”
Nguyệt Chân cũng bất ngờ bởi Huyền Giai Mẫn Hôm nay không giống như bình thường.
“Ai biết được…”
Bọn họ vẫn chưa biết kế hoạch động trời của Huyền Giai Mẫn, nhưng chắc chắn bọn họ sẽ không phải người đứng ở thế bị động….