Nghĩ như vậy, trong lòng vậy mà lại có cảm giác buồn bã mất mát, sẽ tiếc nuối nhỉ, cậu nghĩ vậy.
Một khi đã như vậy, sao không thử xem, cho anh một cơ hội, cũng là cho bản thân một cơ hội...
Sau khi nảy ra suy nghĩ này, Nguyễn Vũ giơ cánh tay đang rũ bên người lên, cầm lấy bàn tay đang cầm hạt châu của Sở Úy.
Khoé miệng Sở Úy nổi lên nụ cười thảm đạm, anh gắt gao nắm chặt hạt châu, không muốn rời tay.
Ngay khi anh cho rằng Nguyễn Vũ muốn lấy hạt châu đi, Nguyễn Vũ lại ngước mắt nhìn anh, giọng nói chứa đầy ý cười: “Buông ra, tôi không cướp, tôi đeo lên giúp anh, được chưa?”
Trong nhất thời Sở Úy hơi ngẩn người, không rõ Nguyễn Vũ có ý gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT