Chân của Sở Úy và Cố Chiêu cũng đã rất mỏi, dù cho ai có khoẻ mạnh đến mấy mà leo núi suốt ba tiếng đồng hồ thì đều cảm thấy cả người rã rời.
“Ông dìu cậu ấy lên xe trước đi.”
Sở Úy nói với tài xế, đưa Nguyễn Vũ hai chân đã run rẩy lên xe trước.
Tiếp theo đó anh mới lên xe ngồi, vừa ngồi xuống, Sở Úy đã quay đầu đối diện với Cố Chiêu, giọng điệu không mặn không nhạt nói: “Ba người ngồi thì không duỗi thẳng chân cho đỡ mỏi được, cậu lên ghế phụ ngồi đi.”
Cố Chiêu có thể cảm nhận được sự áp bức trong ánh mắt của Sở Úy, cậu ta gãi gãi má, thật sự quá mệt mỏi.
Ngay sau đó Cố Chiêu liếc nhìn qua Nguyễn Vũ, cậu đang nhắm chặt hai mắt ngủ mê mệt. Vậy cũng tốt, trên đường đi Sở Úy cũng không thể thừa cơ lợi dụng gì được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT