“Nếu vị đại ca đầu bảng kia lên tiếng, tôi cùng với cậu đấu một trận.” Nguyễn Vũ cười nói.
“Em trai báo thủ, tôi đi cùng cậu, tên này thích chơi xấu lắm á.” Long Tề lòng đầy tức giận.
[Lời hay ý đẹp gì chứ, xem ra anh ta nhìn thấu cả rồi, chủ yếu là quan tâm đến một trăm nghìn tệ mà thôi ( icon đầu chó )]
[Giám đốc Long, không phải anh và cậu ấy cũng như vậy sao, ha ha ha]
[Đây thực sự là một trận chiến hoành tráng !!!]
[Rõ ràng một chút, vậy đấu đội mấy người ?]
[Long Tề thật sự muốn đối đầu với Đại Giang, đúng là hảo anh em mà.]
“Đấu 4v4 đi, bây giờ tìm thêm hai người nữa là được.” Đại giang đã chuẩn bị sẵn kế hoạch trong đầu mình.
Nguyễn Vũ không quen biết ai, nhưng Long Tề quen biết rất nhiều người, anh ta chọn hai người mạnh nhất trong danh sách bạn bè của mình.
Đại Giang mở phòng ở chế độ ngẫu nhiên, trước hết chào hỏi hơn hai mươi người, sau đó ghép đội với hai người qua đường, cuối cùng mới bước vào trận đấu với hai người Nguyễn Vũ và Long Tề.
Sở Úy cau mày nhìn thủ đoạn của Đại Giang.
Khi tất cả đều sẵn sàng, Đại Giang lập tức bấm bắt đầu, trong lòng thầm đắc ý, hôm nay anh ta sẽ trở thành người đầu tiên đánh bại uy danh của báo thủ mạnh nhất.
Người xem trong phòng livestream của Nguyễn Vũ không ngừng tăng lên, một số người đến vì muốn xem trang bị 300 tệ, một số người đến vì trận đấu, tốc độ hóng drama của cư dân mạng thật đáng kinh ngạc.
[Đây có phải nơi có người dùng trang bị 300 tệ hay không ?]
[Người nào mà có tiền như vậy ?]
[Chủ kênh kiếm được nhiều tiền thật đấy.]
[Nghe nói là dám thách đấu với Đại Giang, sao cậu ấy to gan thế?]
Sau khi trận đấu vừa bắt đầu, Đại Giang rời khỏi phòng livestream của Nguyễn Vũ, tự mình mở một phòng livestream khác, mà tên phòng lại là “Tối nay đánh hạ Báo thủ mạnh nhất”, hấp dẫn vô số cư dân mạng ăn dưa hóng chuyện.
Fan trong phòng livestream của Đại Giang phần lớn đều có chung một kẻ địch là Nguyễn Vũ, giờ phút này vô cùng hả hê khi thấy người gặp họa.
[Đại Giang bên này đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, tôi cũng sẵn sàng vui vẻ xem em trai báo thủ bên kia bị ngược rồi nà.]
[Em trai báo thủ, cậu ta nghĩ số tiền này dễ dàng có được như vậy sao? Cậu ta nghĩ mình là ai chứ, tới cách làm người còn không xứng.]
[Lầu trên, cậu nói hơi quá lời rồi đấy, chỉ là chơi game mà thôi, liên quan gì tới cách làm người?]
[Chỉ là hóng drama thôi mà, không phải à? Cần gì nhiều lời như vậy?]
Chế độ cổ điển đã được mở ra, phòng livestream im lặng không có thêm bất kỳ lời bàn tán nào.
Nguyễn Vũ chỉ thường chơi game với Long Tề, đối với hai người còn lại ở trong đội, hơi không hòa hợp lắm.
Nhưng hai người này rõ ràng là rất thân với Long Tề, khi vừa vào đội, cả ba người liền bắt đầu đùa giỡn.
Long Tề giới thiệu hai người họ với Nguyễn Vũ: “Em trai, cái người có ID tên Li Tiên này cũng là một streamer, anh ta giỏi chơi bắn tỉa, và dùng súng trường tấn công. Còn người có ID tên là End, cậu ta là một người chơi tự do, thường đi lang thang để do thám.”
Sau khi nghe xong, Nguyễn Vũ cũng lên tiếng giới thiệu bản thân mình : “Xin chào, chắc các cậu cũng thấy ID của tôi rồi, tương đối đơn giản và dễ hiểu, tôi là một con báo chính hiệu.”
Bên này, Đại Giang sau khi cân nhắc về cách chơi của Nguyễn Vũ, cũng đã nói sơ qua tình huống hiện tại của mình cho đồng đội nghe.
Long Tề rất tin tưởng vào trình độ của Nguyễn Vũ, nên đưa quyền chỉ huy đội cho cậu.
Nhưng đến lúc nhảy dù, thì cả đội lại xảy ra một số mâu thuẫn, Nguyễn Vũ muốn nhảy xuống nơi hẻo lánh, còn Li tiên và End thì lại muốn nhảy xuống thành phố P.
Nếu tách ra thì rủi ro rất lớn, dù sao thì tinh thần đồng đội vẫn là trên hết.
Nếu như ai đó trong đội bị thương thì những người khác có thể cứu giúp, nhưng cũng không loại trừ khả năng cả nhóm bị tiêu diệt nếu họ cùng nhảy xuống thành phố P.
Thấy tình hình có chút khó xử, Long Tề nói: “Hay chúng ta tách nhau ra. Hai người đi chung với nhau, tôi đi chung với em trai nhỏ, đợi vòng bo đầu thu vào thì ở vòng bo tiếp theo hẹn nhau ở điểm nào đó tụ họp.”
“Được.”
“Lên!”
Hai người kia đồng ý, Nguyễn Vũ cũng không nói gì thêm. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng T Y T.
Cứ như vậy cả bốn người đều nhất trí với nhau, Long Tề theo sau Nguyễn Vũ nhảy xuống máy bay.
Nguyễn Vũ điều chỉnh tầm nhìn của mình, ngó xung quanh, nhanh chóng bay xuống.
Sau khi hạ cánh, ở hai bên đường có hai dãy nhà, Long Tề và Nguyễn Vũ tách nhau ra canh giữ hai bên.
Nguyễn Vũ vừa bước vào liền nhặt một cây súng trường AKM, mìn, tên lửa.
Đi lên tầng nhặt thêm một khẩu M416.
Nghe thấy có tiếng bước chân lên tầng, Nguyễn Vũ lập tức giơ súng sẵn sàng, ngay khi địch vừa mới lú đầu ra, liền bị một tràng nổ súng từ Nguyễn Vũ bắn tới.
“Chậc chậc.”
Lời nhắc trên màn hình: Bạn đã dùng AKM bắn gục Thỏ tiểu hôi.
Người chơi vừa ngã xuống, liền hoảng loạn đến mức quên cả trốn, gào lên : “Cứu tôi! Số 1, số 2, số 3 mau tới cứu tôi, báo thủ ở trên tầng hai.”
Nguyễn Vũ xoay góc nhìn, lập tức bắn chết cậu ta.
Nguyễn Vũ không có ý định ngồi lì ở chỗ này, lập tức nhảy từ cửa sổ lầu hai xuống, phá một góc tường chờ đồng đội của tên hồi nãy tới báo thù.
Quả nhiên, đúng như những gì Nguyễn Vũ nghĩ, đối phương luôn đi theo cậu.
Nguyễn Vũ híp mắt nhìn, một bộ đồ cỏ, hai bộ, ba bộ, vậy mà cậu đếm ra được tới sáu người mặc đồ cỏ.
Nguyễn Vũ đổi vị trí, nếu đánh chính diện thì một mình cậu không địch lại sáu người được.
Bom trong tay cậu đã sẵn sàng, lúc ném xuống, Nguyễn Vũ dơ súng ngắm bắn vào quả bom vừa được ném xuống.
Dừng thao tác một lát, Nguyễn Vũ bấm ngón tay bật micro lên: “Tôi không dọa các cậu đâu đấy.”
Lời nhắc màn hình: Bạn đã dùng AKM bắn gục Tiểu thịt tươi.
Lời nhắc màn hình: Bạn đã dùng AKM bắn gục Người làm ruộng.
Một chết một bị thương, còn một người vẫn chưa lộ diện.
Nguyễn Vũ không vội đem người bắn chết, im lặng chờ đợi, xem đồng đội của đối phương có tới cứu hay không.
Đáng tiếc đồng đội quá nhát gan không đến cứu đối phương, cuối cùng người kia vì mất máu mà chết.
Trước khi đi, Nguyễn Vũ lại bật mic nói: “Các cậu về luyện tập thêm đi, sáu người đều có ngụy trang mà không đánh lại một mình tôi? Phế.”
Sau khi kích động thêm một làn sóng thù hận, Nguyễn Vũ duyên dáng rời đi.
[Chết tiệt, tôi thấy có gì đó xảy ra với báo thủ rồi.]
[Dọa người khác như vậy, nhưng điểm vẫn thấp.]
[Báo thủ, tôi chơi game này lâu như vậy mà chưa thấy ai chó như cậu.]
[Họ báo, tên thủ, thường được gọi là báo thủ hoặc con báo. Hay lẫn trốn ở những nơi có bóng hoặc râm mát. Nó thường tỏa ra một áp lực vô hình làm người ta thấy bồn chồn. Đặc biệt là sau khi kẻ thù bị hạ gục hoặc đóng hộp, thường sử dụng các đòn tấn công tinh thần. Báo thủ, đây là phần giải thích thuật ngữ tôi thiết kế dành riêng cho cậu!]
[Ha ha ha, lầu trên cậu hao phí không ít sức đâu.]
[Ha ha ha, năm đó khi sư phụ hay tin tôi rời khỏi giới văn học, đã nhất quyết phản đối đấy.]
Nguyễn Vũ lái xe đi tìm Long Tề, bên này Long Tề một đường thuận lợi không gặp bất kì người nào.
Trong lúc lên đường đi tụ họp với hai đồng đội còn lại của mình, Nguyễn Vũ nhìn thấy có rất nhiều xe ô tô đậu hai bên đường, cậu trực tiếp dừng xe lại quan sát.
Long Tề còn chưa định hình được chuyện gì, thì Nguyễn Vũ đã cầm súng bắn thủng lốp từng chiếc xe.
Cậu cũng không quên giải thích với những người đang xem livestream trực tiếp: "Chờ lát nữa vòng bo thu vào, như vậy là có thể giảm một số cạnh tranh, lúc bọn họ chạy bo vào lại không thể dùng xe để thoát khỏi bo, như vậy sẽ mất máu chết, có trách thì trách sự cạnh tranh trong game E-sports thật sự quá tàn nhẫn đi."
"Ha ha ha ha ha ha, tôi nói này em trai, cậu đấy thật sự không có từ nào để nói tới trình độ chơi chó của cậu đâu." Long Tề cười đến nước mắt lưng tròng.
[Thật sự quá đáng sợ!!!]
[Không sợ báo thủ, chỉ sợ bị báo thủ tính kế.]
[Việc này cho chúng ta thấy không có chó nhất, chỉ có chó hơn mà thôi.]
[Chết tiệt, tôi không nghĩ đến vấn đề này, như vậy mà lại học thêm được một chiêu nữa, ha ha ha ha ha.]
[Không sợ báo thủ, chỉ sợ báo thủ có đầu óc và chiến thuật, ô ô ô.]
[Hóng thu đồ, hóng địch vừa chạy vừa gào khóc ( icon đầu chó )]