Nghe anh ta nói xong, Ngụy Thành Lâm đột nhiên cười lớn.
“Không phải chỉ là mười vạn tệ sao?” Ngụy Thành Lâm cổ họng khô khan nuốt nước miếng như thể cả ngày chưa được uống nước, giọng phấn khích nói, “Bữa cơm của tôi còn nhiều hơn số tiền này, chỉ cần anh thả tôi ra thì anh muốn bao nhiêu cũng được…”
Lăng Nhạc An cau chặt đôi lông mày sắc bén, kinh ngạc nhìn hắn, không thể tin được Ngụy Thành Lâm lại là ngu ngốc như vậy, lúc này rồi mà còn dám nói những lời như vậy để chọc tức Triệu Lỗi.
Quả nhiên, sau khi nghe xong câu nói kia, Triệu Lỗi nhìn chằm chằm Ngụy Thành Lâm ba bốn giây, sau đó nở nụ cười quái dị, nói: “Đúng vậy… chỉ thiếu mười vạn, đối với các người thì mười vạn có là gì đâu…”
Bỗng trên mặt anh ta hiện ra vẻ vô hồn, anh ta lại lấy bao thuốc lá ra, nói: “Vợ tôi mất rồi, dù có bao nhiêu tiền cũng thì cũng không còn tác dụng gì nữa.”
Nghe đến đây, hô hấp của Tỉnh Dĩ trở nên ngưng trệ, trong lòng mơ hồ cảm thấy bất an.
Giọng Triệu Lỗi tạm dừng, anh ta hơi quay đầu nhìn về phía bức tường hoàn toàn trống trải, dường như đang lắng nghe cái gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play