Tỉnh Dĩ nhìn nét chữ trong tay cứ như mang theo hơi ấm, không khỏi mím môi cười, sau đó cô chợt hiểu ra, khi viết bức thư này, bà cụ thật ra đã biết thời gian của mình không còn nhiều nữa.
Bà đứng trước giao lộ của sinh mệnh, thản nhiên mà để cho Tỉnh Dĩ một trang giấy vài đoạn không dài không ngắn.
Tỉnh Dĩ tưởng tượng ra tâm trạng của bà cụ khi nói ra những lời này, cảm giác như trái tim mình bị một bàn tay vô hình nào đó nắm chặt, mọi cảm xúc đè nén trong nháy mắt vỡ tung, nước mắt không tự chủ được trào ra.
Đối mặt với một phong thư, Tỉnh Dĩ lần đầu tiên ở nhà họ Lăng, có thể nói là chật vật mà rơi lệ, từng giọt từng giọt nước mắt lớn như hạt đậu rơi trên lá thứ, sau đó lại bị cô bối rối gạt đi, sợ làm nhòe đi chữ viết.
Lăng Nhạc An yên lặng nhìn cô, đột nhiên tiến lên một bước ôm Tỉnh Dĩ vào lòng, nhẹ nhàng đặt đầu cô lên vai, chậm rãi vỗ vỗ lưng Tỉnh Dĩ đang hơi run lên vì khóc.
Anh không an ủi cô, chỉ lặng lẽ ôm cô vào lòng.
Khi Lăng Nhạc An viết bức thư này cho bà cụ, thì đã hiểu tại sao bà lại yêu cầu mình viết bức thư này, rõ ràng nhà họ Lăng có luật sư chuyên nghiệp, mà bà cụ lại có nhiều cháu như vậy, viết thay một lá thư cũng không phải việc khó. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play