Có quá nhiều điều để phàn nàn, Tỉnh Dĩ nhất thời không biết nên phàn nàn về điều nào trước.
"Mẹ nó, cái này là gài bẫy!" Lăng Nhạc An nắm lấy cổ áo của Công Hòa Trạch trước, sau đó lại thả anh ta ra, anh buồn bã nói: "Tôi không thể làm chuyện này, với cả..."
"Tiểu An," Tỉnh Dĩ với nụ cười hòa nhã ngắt lời họ, "Chúng ta cùng nhau đi ăn cơm đi, cả Hòa Trạch nữa… anh cũng đến ăn chung đi."
Lăng Nhạc An và Công Hòa Trạch sợ hãi quay đầu lại, Công Hòa Trạch lắp bắp, "Tiểu, Tiểu Dĩ... Em đến khi nào vậy?"
"Em vừa đến thôi." Tỉnh Dĩ nở nụ cười công nghiệp, "Đến giờ ăn tối rồi, đi thôi, à phải rồi, hôm nay các anh có thể uống rượu không?"
Có gì đó sai sai, Lăng Nhạc An nhìn nụ cười của Tỉnh Dĩ nghĩ, biểu cảm qua loa hời hợt của Tỉnh Dĩ dường như thực sự không có ý nghĩa sâu xa. Lăng Nhạc An bắt đầu vui mừng vì anh đã không mê muội mà đồng ý với lời đề nghị vừa rồi của Công Hòa Trạch.
Công Hòa Trạch vẫn chưa nhận ra mình sẽ phải đối mặt với điều gì tiếp theo nên đã không ngớt lời đồng ý và vui vẻ đi theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT