Diêm Tử Niên thở ra một làn khói. Vào một đêm mùa đông như thế này, khói và hơi nước đều mơ hồ chói mắt. Anh bình tĩnh lại, nói với Từ Lương Khoa: “Tiểu Khoa mau cởi quần áo ra đi.”
Từ Lương Khoa kinh ngạc, cau mày hỏi: “…Cởi quần áo làm gì?”
Tỉnh Dĩ nghĩ một lúc, bị suy đoán của chính mình làm cho bật cười. Cô vừa nhịn cười vừa hỏi: “…Không thể để uổng phí mấy cái hình xăm được đúng không?”
“…?” Từ Lương Khoa ngập ngừng, “Cậu không coi tôi là người à? Bây giờ đang là mùa đông đó!”
Anh trợn mắt nhìn hai người, ra vẻ không muốn nói chuyện với họ, chủ động tiến lên trước, vỗ vai Lăng Nhạc An, cùng Lăng Nhạc An kề vai sát cánh. 
Lăng Nhạc An thu lại nét dịu dàng trên khuôn mặt, nhìn chằm chằm vào hơn chục người trước mặt, không manh động mà đợi lời nói và hành động của đối phương. Bầu không khí rất căng thẳng, như thể chỉ cần có một đốm lửa nhỏ cũng có thể nổ tung. 
Ngay cả Tỉnh Dĩ cũng có một chút lo lắng. Cô nhặt một hòn đá sắc bén từ dưới đất lên, chuẩn bị tư thế sẵn sàng chiến đấu. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play