Thật ra đây cũng không phải lần đầu Lăng Nhạc An gặp bài nội Tỉnh, mấy tháng trước, anh đã tới thị trấn Sơn Nam một lần, nhưng mà lại lặng lẽ tới, không nói cho ai hay.
Lăng Nhạc An chỉ đứng ở xa xa liếc nhìn bà nội Tỉnh một cái, khi đó Tỉnh Dĩ đang đi bộ với bà nội Tỉnh trong công viên.
Trên mặt Tỉnh Dĩ và bà nội Tỉnh đều mang một nụ cười nhàn nhạt, mặc dù không nhìn rõ nhưng Lăng Nhạc An vẫn có thể cảm nhận được sự vui vẻ trong đó.
Ngay cả bản thân anh cũng không biết tại sao mình lại không chủ động tiến lên, là vì căng thẳng, đố kị hay là một loại cố chấp nào đó... Tóm lại, tất cả những điều này trộn lẫn với nhau tạo cho anh sự rụt rè khi trở về cố hương.
Nhưng bây giờ, khi Lăng Nhạc An đứng gần người duy nhất trên đời thực sự có quan hệ huyết thống với mình, anh mới phát hiện ra rằng tất cả những gì anh có thể làm, và điều duy nhất anh cần làm, chính là cúi đầu tận hưởng tình yêu thương kia mà thôi.
“Bây giờ chúng ta ăn cơm nhé?” Diêm Tử Niên từ trong phòng bếp thò đầu ra hỏi một câu, mọi người phục hồi tinh thần từ bầu không khí ngượng ngùng vừa rồi, phòng khách không tính là lớn lại náo nhiệt hẳn lên, Khâu Cự đi qua giúp bà nội Tỉnh bưng sủi cảo đã gói kỹ lên, Tỉnh Dĩ kéo hành lý đi vào phòng.
Đợi đã, cô đứng trước cửa phòng mình, đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, Lăng Nhạc An ở đâu đây? Nhà bà nội Tỉnh chỉ có hai phòng ngủ, một cho bà nội Tỉnh, một cho Tỉnh Dĩ. Đương nhiên, thị trấn Sơn Nam không phải không có khách sạn, chỉ là cách đây quá xa, sắp đến năm mới rồi, để cho Lăng Nhạc An ở khách sạn xa như vậy cũng không ổn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play