Cao Tín Nhiên dẫn họ đến nhà ăn trong cơ sở điện ảnh và truyền hình, so với ba đứa trẻ Diêm Tư Niên trước giờ vẫn luôn thành thục hơn một chút, anh ta khoác lên vai Cao Tín Nhiên, nói với ông ấy: “Làm phiền Cao tiên sinh theo giúp nhóm chúng tôi, lãng phí nhiều thời gian như vậy, thật sự ngại quá.”
Cao Tín Nhiên vẫn giữ nụ cười "không chê vào đâu được" trên mặt, đáp: "Không sao cả, dù sao nếu nghiêm túc làm việc, tiền lương là cố định, lơ mơ một ngày, tiền lương vẫn là từng này, thì cớ sao không làm chứ?"
Diêm Tư Niên ngay lập tức cảm giác anh ta đã tìm thấy một loại cộng hưởng xã hội với anh ta, vỗ vai Cao Tín Nhiên, xưng anh em với ông ấy.
Từ Lương Khoa rời mắt khỏi nụ cười công nghiệp của Cao Tín Nhiên, kìm nén bản thân không được phẫn nộ.
Cao Tân Nhiên đột nhiên nói tiếp: "Có điều, âm nhạc của các vị thực sự khiến tôi cảm thấy bất ngờ, mọi người nhìn qua không giống như tôi thầm nghĩ là chỉ ‘chơi thử’,…. Nói thật, đối với tôi, hôm nay cũng không được xem là lãng phí thời gian.”
Tỉnh Dĩ cảm thấy lời anh ta nói hình như là thật lòng, thậm chí còn mơ hồ cảm thấy nụ cười trên mặt Cao Tín Nhiên hình như cũng trở nên chân thành hơn một chút.
Từ Lương Khoa cũng cảm thấy nụ cười của Cao Tín Nhiên không còn khó chịu như trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT