Thiên Huỳnh đột nhiên mở miệng: “Cục cưng, anh còn đau lòng vì mẹ sao?”
Trong đầu Thời Lục chỉ có suy nghĩ này.
Lát sau, anh lắc đầu.
“Đã không còn nữa.”
“Đã sớm gần quên hết rồi.” Anh nói một lời nói dối nhỏ, nhưng lại có mấy phần bình thản lạ kỳ.
“Kỳ thật bọn anh đã sớm là người dưng, bà ấy có cuộc sống mới, anh cũng đã trưởng thành. Anh hiện tại đã không còn cần bà ấy yêu thương.”
“Mọi người không làm phiền lẫn nhau như thế đã là kết cục tốt nhất rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT