Đom Đóm Mùa Hạ

Noại truyện 8: Em hơi nhớ trấn Vân rồi


1 tháng

trướctiếp

Buổi chiều hè oi bức kia lặp lại. Trong cơn mê man, anh cố gắng chạy thật nhanh, thân thể kiệt quệ, cổ họng khát khô, chỉ hít thở một chút sẽ nôn mửa. Lần này dáng vẻ người ngồi trong xe chính là khuôn mặt anh nhìn thấy ban ngày.
Không chờ anh đuổi kịp, khung cảnh chuyển đi, người ngồi trong xe biến thành Thiên Huỳnh. Cô lạnh nhạt nhìn về phía trước, không quay đầu lại.
Trái tim Thời Lục như ngừng đập, đất trời khủng hoảng điên cuồng khiến anh không thở nổi, sắp hít thở không thông mà chết.
Bên tai mơ hồ nghe thấy tiếng “lạch cạch” vang lên, một đạo ánh sáng chiếu vào mí mắt anh. Thời Lục đột nhiên mở mắt, há miệng to hô hấp.
“Lộc Lộc, anh gặp ác mộng à?” Vẻ mặt đầy quan tâm của Thiên Huỳnh xuất hiện trong tầm mắt. Một bàn tay nhẹ nhàng lau trán anh. Thời Lục không cần nghĩ ngợi, lập tức gắt gao ôm cô vào lòng.
“A Thiên.” Mi mắt anh nóng rực, mặt cọ mạnh vào cổ cô, cả người run lên.
“Đừng sợ, em ở đây mà.” Thiên Huỳnh sờ sau lưng anh. Trời xuân lạnh lẽo mà áo ngủ ướt sũng mồ hôi, tóc mái dính bết da thịt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp