Cô Từ Hành đẩy cửa phòng chứa đồ ra, đứng ở cửa nói bằng giọng điệu như không thể thương lượng:
- Đi ra ngoài.
Đào Đào kéo dài giọng mũi, nũng nịu “hở” một tiếng:
- Tiểu Cô, cầu xin cậu bán nó cho tớ đi! Cậu để nó ở đây, cũng đâu có cho nó bay, như vậy thật phí phạm mà… chẳng khác gì một viên minh châu bị lãng quên ấy. Hay là như vầy, cậu cho tớ mượn chơi một chút thôi. Có được không?
- Không được. Đi ra ngoài, thong thả không tiễn.
Đào Đào vô cùng đau khổ cúi đầu xuống, nhưng vẫn không từ bỏ. Cô nàng nhịn hồi lâu, mới chậm rãi ngẩng đầu nói với vẻ đáng thương:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT