Ai Đào Đào cũng rất nhiệt tình và thân thiện, chỉ tỏ thái độ hờ hững lạnh nhạt với mỗi Ninh Dĩ Mạt. Ban đầu Ninh Dĩ Mạt còn tưởng rằng là do bản thân làm gì chưa tốt nên chủ động thử đến tiếp cận chị ta, nhưng khi Đào Đào thấy cô bé đến gần, giống như đụng phải quái vật nào đó, chỉ ước có thể bỏ chạy ngay lập tức. Ninh Dĩ Mạt thấy vậy, cũng chỉ đành bỏ cuộc.
Dần dần, Ninh Dĩ Mạt cảm thấy bản thân đã trở thành tấm nền dùng sự nhợt nhạt và yếu ớt của bản thân để làm nổi bật sự rực rỡ chói loá của bọn họ. Thỉnh thoảng, cô bé sẽ thẫn thờ nhìn bóng dáng bọn họ chơi bóng rổ cùng nhau, đột nhiên nghĩ, cô bé chơi cùng Từ Hành và Giang Ninh năm đó có thật là mình không?
Sau này, Ninh Dĩ Mạt tự giác cảm thấy vô nghĩa. Khi Cô Giang Ninh lại tìm cô bé, cô bé lại tìm đủ mọi lý do để từ chối và không muốn dính dáng gì tới bọn họ nữa. Sau nhiều lần từ chối, Ninh Dĩ Mạt ngạc nhiên phát hiện ra chỉ cần mình không ra ngoài thì Cô Từ Hành cũng sẽ tìm lý do để từ chối Đào Đào.
Sau khi phát hiện ra tình huống này, bỗng nhiên Ninh Dĩ Mạt thấy hơi rung động. Để xác nhận phỏng đoán nhỏ trong lòng, cô bé cố ý gật đầu đồng ý khi Cô Giang Ninh rủ mình đi chơi. Và rồi Cô Từ Hành cũng đồng ý đi chơi với Đào Đào. Cô bé cẩn thận nghĩ về điều đó, một chút ngọt ngào len lỏi trong lòng cô bé. Từ đó về sau, mỗi khi đi chơi với bọn họ, cô bé không còn cảm thấy khó chịu nữa.
Lúc bọn họ chơi, cô bé ôm một quyển sách lẳng lặng ngồi ở bên cạnh. Mặc dù hai mắt vẫn nhìn vào sách, nhưng nhất cử nhất động của anh, cho dù là một cử động nhỏ nhất, đều mơ hồ hiện ra trong mắt cô bé. Lâu lâu, cô bé sẽ giả vờ như lơ đãng nhìn thoáng qua anh, chỉ khi chắc chắn rằng anh không chú ý, mới dám nhìn anh lâu hơn một chút. Cô bé y hệt một đứa trẻ ăn trộm kẹo, thỉnh thoảng nhìn thấy anh thì ngọt ngào, thỉnh thoảng bắt gặp ánh mắt của anh thì hoảng hốt, tim đập như trống trận.
Sau đó Cô Từ Hành cũng bắt chước Ninh Dĩ Mạt, mỗi lần ra ngoài sẽ mang theo một quyển sách. Khi Đào Đào và Cô Giang Ninh đang say mê chơi đùa, anh bèn thoát thân chọn một chỗ cách Ninh Dĩ Mạt không xa không gần mà ngồi xuống lặng lẽ đọc sách cùng cô bé. Mỗi lần như thế, trái tim của Ninh Dĩ Mạt luôn đập rất nhanh. Để che giấu sự mất tự nhiên của bản thân, cô bé đành phải nghiêm túc đọc sách mà không dám cử động. Dần dần, tiếng tim đập bên tai trong sự đồng hành thầm lặng này càng ngày càng yếu ớt, phảng phất giống như cả thế giới đều biến mất theo nó, dưới bầu trời chỉ còn lại một mình anh và mình im lặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play