Mùa xuân năm đó đến muộn, sau tiết Kinh Trập* thì học sinh trường Trung học số 1 mới quay lại trường.
(*Tiết Kinh Trập: thường diễn ra vào khoảng ngày 5 hoặc 6 tháng ba Dương lịch.)
Lúc Ninh Dĩ Mạt và những người khác trở lại trường học, hoa lê và hoa đào trên ngọn núi phía sau trường học đã nở rộ. Khắp mọi nơi tràn ngập cảnh sắc mùa xuân. Sau khi cố gắng chống chọi qua một mùa đông lạnh giá, đám học sinh được thoát khỏi bộ quần áo đông nặng trịch lộ ra sức sống mãnh liệt. Bọn chúng nghịch ngợm tạo ra đủ thứ âm thanh huyên náo, kích hoạt lại khuôn viên vốn ngột ngạt suốt vài tháng qua.
Không biết là do hiệu ứng tâm lý hay là do cái gì khác ảnh hưởng, nhưng Ninh Dĩ Mạt cảm thấy thế giới xung quanh trở nên tươi sáng hơn nhờ hơi ấm của mùa xuân. Thậm chí các bạn học xung quanh nhìn cũng có cảm tình hơn. Có lúc, cô bé đứng một mình trên dãy hành lang bên ngoài phòng học nhìn ra ngọn núi ở phía xa xa đón nhận làn gió mang theo hơi ấm ập tới. Cô bé hít hà hương thơm của các loài hoa trong gió, một cảm giác như được tái sinh lan tỏa trong lòng khiến cô bé cảm thấy cả người nhẹ nhàng bay bổng.
Về đến nhà, cô thấy Từ Mạn dường như đã dần bước ra khỏi sự ám ảnh mất đi người thân. Bà vẫn gầy gò, nghiêm khắc và lạnh nhạt nhưng khuôn mặt không còn phờ phạc nữa mà nét rạng rỡ trước kia cũng loáng thoáng hiện ra.
Sau đó, lúc ngồi ăn cơm Ninh Dĩ Mạt nghe phong thanh được một vài câu rằng năm sau Cô Chấn Tiệp sẽ được thăng chức và thuyên chuyển đến Bắc Kinh. Trong khi công việc riêng của Từ Mạn cũng đang trong quá trình thuyên chuyển công tác. Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, trễ nhất là hai năm sau cả nhà bọn họ sẽ chuyển lên Bắc Kinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT