Lúc Ôn Nhan lấy lại được ý thức đã là một tiếng sau.
Cô cũng không biết bây giờ là mấy giờ, cũng không biết mình đang ở chỗ nào, chỉ thấy cơ thể đang lắc lư, cả người lạnh như băng.
Ấn tượng cuối cùng trong ký ức là lúc cô đi ra khỏi nhà vệ sinh thì có một bóng người lướt qua, sau đó mũi mát lạnh, cô ngửi thấy một mùi thơm khác thường, sau đó không còn nhớ gì nữa.
Cô cố gắng mở mắt ra, thấy xung quanh là một mảng tối tăm, mặt đất còn không ngừng run lắc, giống như đang di chuyển.
Mà bản thân cô đang ngồi trên sàn sắt lạnh thấu xương, cổ tay bị trói lại, cổ họng khô khốc miệng còn bị bịt lại bằng băng dính.
Tầm mắt dần trở nên rõ ràng, lúc này Ôn Nhan mới phát hiện ở đây không chỉ có một mình cô, ở đối diện cách đó không xa còn có một người đang ngồi trên ghế gỗ.
Đôi giày da không dính chút bụi bặm nào, bộ vest được cắt may tinh xảo kết hợp với chiếc áo khoác dài màu đen.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT