Chiếc túi trên tay Ôn Nhan suýt chút nữa rơi xuống đất.
Cô bỗng nhiên hơi chột dạ, không dám nhìn bà ấy: “Cháu cũng không biết nữa.”
Thi Tĩnh đặt đĩa hoa quả xuống, khoanh tay, đi qua đi lại trong phòng: “Gần đây cô vẫn luôn cảm thấy nó có gì đó không bình thường, cháu nói hồi nó mới về nước nó đã làm việc rất chăm chỉ, về nhà rất nhiều lần, còn khen cô nấu cơm rất ngon miệng, bây giờ thì thế nào? Nếu hai ba tuần lễ không chịu gặp cô, nhất định đã có vấn đề. Cháu có gặp nó đi cùng với mấy cô gái khác ở trong trường hay không?”
Ôn Nhan xoay người, bắt đầu thu dọn sách vở ở trên bàn: “Không có ạ, cháu chưa từng thấy.”
Thi Tĩnh đi tới: “Cô gái kia đâu? Người đã về quên tìm nó một lần rồi đó.”
Lần này Ôn Nhan rất chắc chắn: “Đó không phải là bạn gái của anh ấy đâu ạ.” Nói rồi cô còn bổ sung thêm một câu: “Anh ấy đã nói rồi.”
Cho dù nói như thế nào, Thi Tĩnh cũng chắc chắn Hàn Giang có chuyện gì giấu giếm mình: “Cháu xem giống như hôm nay, cháu cũng đã trở về, còn nó thì sao? Cũng không biết lái xe đưa cháu đi, không biết bây giờ nó đã chạy đến chỗ hoang dã nào rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT