Thêm một tháng nữa trôi qua, Diệp Chu Mãn đã sống ở nhà họ Lữ được hai tháng, hôm nay nhân dịp được nghỉ học nên cô muốn trở lại ngôi nhà đó một lần. Ông Lữ cũng đồng ý nhưng lại bắt Lữ Nguyệt phải đi theo, Diệp Chu Mãn cũng đã từ chối hai lần nhưng vẫn không được.

Hai người ngồi trong xe không ai nói lời nào, cách đây một tuần trước, Lữ Nguyệt về nhà, Diệp Chu Mãn thấy vậy nên cầm sách vở lên hỏi một số bài tập còn chưa hiểu, lúc được kêu ngồi xuống, cô có hơi phấn khích trong lòng, không để ý đến bước đi liền ngã nhào vào lòng Lữ Nguyệt, đã vậy cô còn đè người nọ xuống sô pha, đôi môi cô còn in lên cái trán của người nằm dưới thân mình, cả hai cũng vì vậy mà ngây người. Diệp Chu Mãn trợn mắt nhanh chóng rời khỏi, luýnh quýnh ôm đống sách vở còn chưa kịp hiểu đã xông nhanh ra khỏi phòng, cô sợ một khi chuyện cô thích chú ấy bị lộ, chỉ biết ôm lấy ngực đang đập rộn ràng của mình trở về phòng, cũng từ ngày đó cảm thấy khoảng cách giữa cả hai đã bị kéo ra xa, nhiều lúc muốn mở lời xin lỗi nhưng vẫn thấy người đàn ông hầu như là không để ý đến vụ việc đó, chỉ có mình cô suy nghĩ sâu xa, làm cho lời xin lỗi cô kẹt ở cổ họng.

Lữ Nguyệt không thể đoán được cô gái bên cạnh đang nghĩ gì mà ngồi đơ người ra đó, nhưng cảm xúc trước gương mặt nhỏ đó hiện rõ sự buồn bã, cô càng không nói thì Lữ Nguyệt càng khó mở lời, từ khi nào cảm thấy bản thân lại kém cõi như vậy, chỉ vì nụ hôn vô tình đó thôi đã khiến Lữ Nguyệt thức trắng mấy đêm.

"Muốn ăn gì không?"

Đây là câu nói đầu tiên của hai người sau khi một tuần không nói chuyện, đáy mắt Diệp Chu Mãn hiện lên tia kinh ngạc rất nhỏ nhoi, cô vội vàng lắc đầu: "Con không đói, nhưng chú đói sao?", Chính xác là cô đã biết tìm cách hỏi lại.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play