Sau khi trở lại nhà chính hỏi thăm người giúp việc mới biết cô đã trở về, Lữ Nguyệt thở nhẹ, đứng dưới sảnh nhà nhìn lên lầu như muốn xuyên thẳng vào cánh cửa phòng ngủ thiếu nữ bên trong, cuối cùng Lữ Nguyệt cũng thu mắt người quay đi ra ngoài, lái xe trở về nhà riêng của mình, trước đường đi nhớ lại từng câu nói từng biểu hiện biến hóa trên gương mặt nhỏ ấy, khiến tim anh bị siết chặt lại, làm sao có thể được, khoảng cách quá lớn, tình cảm nhiều khi của cô gái nhỏ đó chỉ là nhất thời, anh sợ câu hối hận từ cô gái nói ra.
Hôm nay anh cho cô là nhất thời sinh ra nông nỗi.
Diệp Chu Mãn bơ phờ ngồi trước mặt ông Lữ, cô cảm giác như mọi thứ ông trời đã sắp đặt vậy, hình như ông ấy còn muốn giúp cô thoát khỏi nơi đau khổ này.
"Nếu người nhà con đã đến tìm, ông không thể ích kỷ mà không cho người thân nhận lại con, Hoa Sen Trắng à đã đến lúc con phải trở về rồi, sống tốt, con vẫn luôn là thành viên trong nhà đình họ Lữ này, con muốn trở lại lúc nào cũng được nơi đây vẫn luôn chào đón con."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT