“À… à…” Ôn Giản lắp bắp đáp, một tay kéo chăn một tay kéo váy ngủ lên vai, vẻ mặt vừa xấu hổ vừa lúng túng, mặt cô đỏ bừng, chỉ hận không đào một cái hố chui xuống.
Giang Thừa quay lưng về phía cô, anh nghe thấy tiếng sột soạt đằng sau, cố gắng kiềm chế bản thân, ngoảnh mặt nhìn ra cửa sổ.
“Em không sao chứ?” Anh hỏi.
“Không, không sao.” Ôn Giản lắp bắp, cô muốn bình tĩnh quay người lại, nhưng mới cử động thì lại thấy xấu hổ muốn chết, xoay được nửa vòng rồi lại xoay người về.
Giang Thừa không nói gì, trong không gian tối tăm trầm mặc, không khí lại càng ngượng ngùng hơn.
Rõ ràng là người yêu, cũng từng hôn nhau, thậm chí còn từng suýt lau súng cướp cò.
Ôn Giản nhớ hôm Giang Thừa đi xem mắt với Trình Lâm, anh nghĩ cô lại biến mất, tìm cô suốt cả buổi tối. Sau đó Giang Thừa tìm thấy cô, ánh mắt anh tràn ngập trong tức giận và tàn nhẫn, anh hung hăng ép cô vào tường, hôn cô ngấu nghiến, chỉ muốn xé cô ra thành trăm mảnh nhưng lại không làm gì được. Đêm hôm đó, hai người cuốn lấy nhau từ phòng khách tới giường, cảm xúc lấn át lý trí, chỉ muốn phát tiết, sau đấy cả hai dần dần bình tĩnh lại, không tiến thêm bước nữa, rõ ràng lúc ấy hai người như trần trụi, cùng nằm trên một chiếc giường nhưng bầu không khí lại không gượng gạo như bây giờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play