Ôn Giản cũng không đi theo, cô ngồi ở quán bánh ngọt phía đối diện.
Tầm nửa tiếng sau, Hạ Chi Viễn đi một mình xuống lầu, vừa gọi điện thoại vừa đi tới chiếc xe ô tô màu trắng để bên ngoài, vẻ mặt bình tĩnh thản nhiên.
Ôn Giản cầm điện thoại nhắn tin cho Giang Thừa: “Hạ Chi Viễn xuống rồi, sắp đi về.”
Trong lúc chờ tin nhắn của cô, Giang Thừa chán nản nhìn mọi người tán gẫu, cả đám đang kể lại mấy chuyện hay ho hồi đi học. Trừ anh và Ôn Giản tới lớp 12 mới chuyển tới ra, những người còn lại đều học với nhau 3 năm, mấy năm nay vẫn còn liên lạc, chung nhiều chuyện cũ, đề tài nói chuyện cũng nhiều. Không giống anh và Ôn Giản, học với nhau 1 năm, lại còn không liên lạc với các bạn, thế nên cũng xa lạ hơn, thậm chí là không hợp nhau, nhất là 10 năm Ôn Giản mất tích.
Anh nghĩ tới Ôn Giản, bỗng nhiên cô lại nhắn tin cho anh.
Giang Thừa nhìn điện thoại, nhanh chóng rep lại: “Được.”
Hà Thiệu ngẩng đầu thì nhìn thấy cảnh này, cái tính hay tò mò lại bừng lên: “Thừa ca, sao anh cứ cầm điện thoại mãi thế, chẳng giống anh tí nào, chẳng lẽ là bạn gái à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT