Kim Giác Quái Đàm Tập 5 💋 Bao Tiểu Tỷ

Chương 5


1 năm


17.

Trong cái hộp, Bao Nhụy thất thần nhìn tôi, cười khổ một tiếng:

“Anh tự chăm sóc tốt cho mình đi…”

Tôi không kịp giải thích với cô ấy, cắn mạnh một phát vào đầu ngón trỏ của mình, máu nhỏ từng giọt từng giọt xuống tấm danh thiếp.

Bóng dáng của Bao Nhụy tức khắc trở nên rõ ràng hơn một chút.

Tôi tiếp tục nặn ngón tay mình, để máu nhỏ ra nhiều hơn.

Quỷ khí trong Tụ Hồn Trận càng lúc càng mạnh.

Tôi vừa nhỏ máu, vừa lộn xộn nói với cô ấy:

“Xin lỗi, tôi đã lừa cô!”

“Lúc trước tôi chuyên môn tróc quỷ trừ ma, chẳng qua đã bị người trong nghề khai trừ, nhưng không phải vì kém quá, mà là vì lén học tà thuật!”

Lần đầu tiên tôi thẳng thắn nói ra lời này:

“Những tà thuật hạ tiện này, tôi cũng biết!”

Toàn thân Bao Nhụy dần hiện rõ hơn trong hộp, lần này không phải hình ảnh 2D nữa, mà là 3D rồi, giống y như bộ dạng lúc tôi gặp ở ngã tư vậy.

Bao Nhụy ngơ ngác nhìn sự biến hóa của chính mình, lại nhìn tôi, lập tức lộ ra một nụ cười:

“Kim Giác, tôi không hề nhìn nhầm người."

Nói rồi bỗng nhiên lại bật khóc.

“Vừa nhìn thấy anh, tôi đã biết anh không phải người tốt mà!”

18.

Thuật dưỡng quỷ, đã có từ thuở xa xưa.

Bởi vì quá âm tà, có hại thiên nguyên, nên vẫn luôn bị người trong chính đạo bài xích.

Thuật dưỡng quỷ tôi học, là thuật từ Mai Liễu Thần của Âm Sơn Phái diễn hóa mà thành.

Tiểu quỷ của Thái Lan phải nuôi trong phật bài của âm bài, còn quỷ của tôi thì nuôi trong người gỗ.

Miền Nam thường dùng gỗ long não, miền Bắc thì dùng gỗ liễu.

Vào ngày âm tháng âm, tìm một cây liễu mọc ở phía Bắc núi và phía Nam sông, nhắm mắt ngắt một cành liễu xuống, cắm lên mộ phụ nữ đột tử hoặc mộ trẻ con, rồi không được quay đầu lại rời đi, ba năm sau, nếu nhánh liễu đó mọc thành cây nhỏ, thì có thể chặt xuống để dùng.

Năm đó, khi tôi học thuật ấy, tôi đã lén bẻ trọc luôn cả cây liễu đầu thôn, nhưng cuối cùng cũng chỉ nuôi ra được có một cây này. Tôi đã bọc vải đỏ lại rồi giấu nó xuống dưới gầm giường, vốn định bán cho người trong nghề, ai ngờ giờ lại có ích.

Tôi tìm cây liễu ra, cưa thành một khúc gỗ cao ba tấc, dùng dao khắc thành hình người.

Trộn lẫn vạn gia thổ với vạn nhân lộ, thêm máu tôi vào, nhào thành bùn, nặn thành một cái đế hình tam giác, đặt người gỗ nhỏ lên đó.

Sau đó lập đàn làm phép, sau khi đốt nến thắp hương, thì niệm Thỉnh Thần Chú, dùng gương chiếu vào Bao Nhụy, lấy bút lông điểm từng nét ngũ quan lên người gỗ, mời Bao Nhụy nhập vào người gỗ.

Đây hoàn toàn là cách thức khai quang trong chùa miếu, Bao Nhụy là một nữ quỷ, chưa từng được đối xử tử tế như vậy bao giờ, cô ấy vô cùng cẩn thận nhảy vào thân thể người gỗ.

Trong nháy mắt đó, người gỗ khẽ lắc lư, phép đã thành.

Thật ra dưỡng quỷ, điều cấm kỵ nhất là nhắc đến quỷ, thế nên thay vì nói Bao Nhụy là nữ quỷ của tôi, thì phải nói là nữ thần của tôi.

Theo tục lệ, nữ thần của tôi phải được gọi là Liễu Nương, nhưng tôi không quen lắm nên vẫn gọi cô ấy là Bao Nhụy.

Sau khi gọi tên cô ấy, Bao Nhụy hiện ra từ trong người gỗ, tuy chỉ là ảo ảnh, nhưng trong mắt tôi thì y hệt như người thật, sức mạnh rõ ràng đã tăng lên đáng kể.

Cô ấy rất vui vẻ với hình dạng hiện tại, túm lấy tôi định chuẩn bị đi báo thù.

Tôi vội vàng cản lại:

“Hôm nay cô vừa hóa hình, còn phải hiến tế nữa mới có sức mạnh.”

“Thế thì mau hiến tế đi!”

Nhưng nói đến phương thức hiến tế, tôi lại hơi xấu hổ.

19.

Phương pháp này kể ra thì cũng đơn giản.

Chỉ là đem người gỗ đặt lên ngực, để một trăm ngày không rời, mỗi ngày đều phải nhỏ ba giọt máu lên.

Lần đầu tôi nghe thế thì rất lo lắng, ngón tay ai mà chịu nỗi bị cắn đi cắn lại suốt trăm ngày chứ!

Nhưng sư phụ bảo, con bị ngốc hả? Bình quân mỗi ngón con châm một cái, một lần là đủ máu cho mười ngày rồi, trộn với rượu trắng bảo quản là được rồi còn gì!

Đêm đó tôi liền nhỏ máu, sau đó đem người gỗ bỏ vào trong áo ngủ, dán lên ngực.

Người gỗ đã được tôi dùng giấy nhám chà nhẵn bóng, còn hơi ấm ấm, không biết tại sao, sau khi dán lên, tim tôi cứ đập thình thịch.

Tôi nằm trên giường hồi lâu vẫn không ngủ được, lúc trở mình thì chợt thấy Bao Nhụy đang nằm nghiêng trước mặt tôi, chóp mũi suýt nữa đụng phải nhau.

Tôi sợ đến mức vội lùi lại.

“Sao cô lại ra đây hả?”

Bao Nhụy đầy mặt vô tội nhìn tôi.

“Trong ấy ngột ngạt quá, đi ra hóng gió.”

Thấy tôi đần độn nói không nên lời, cô ấy lại bảo:

“Có phải anh thích xem anime lắm không hả?”

Tôi còn chưa kịp hiểu là sao, cô ấy đã biến hóa hình dạng.

JK*, hầu gái, lolita, ngự tỷ, ác ma…

(*JK: đồng phục nữ sinh)

Hóa thành rất nhiều dáng vẻ, mẫu mã độc đáo, cũng không biết cô ấy đã tham khảo từ trang web nào nữa.

Biến hóa như thế, thật sự khiến tôi mặt đỏ tim đập, đang lúc bối rối, Bao Nhụy lại kích động sấn tới hôn tôi một cái.

Đây là lần đầu tiên sau khi cô ấy trở thành Liễu thần hôn tôi, rõ ràng cảm giác chân thực hơn lần trước ở ngã tư nhiều.

Tôi tức khắc ngây người.

“Cô làm gì đấy?”

“Biểu đạt lòng cảm kích đó.”

Tôi một cước vội đá văng cô ấy ra khỏi chăn.

“Đừng làm loạn nữa! Giờ tôi nuôi cô, nhưng quan hệ của chúng ta không phải như cô nghĩ đâu!”

Bao Nhụy vội ngoan ngoãn thay đổi thành một bộ đồ ngủ bình thường, ngồi khoanh chân trên đầu giường, vẻ mặt rất nghiêm túc nhìn tôi, đột nhiên cô ấy hỏi:

“Không phải anh biết pháp thuật sao? Sao nhà chúng ta lại nghèo thế?”

“Năm đó khi tôi học pháp thuật, phải chọn giữa tam tệ ngũ khuyết, lúc ấy trẻ tuổi vô tri, nên đã chọn nghèo…”

Mỗi lần nhắc đến chuyện này, nước mắt tôi đều trào ra, muốn tự tát cho chính mình hai phát.

Bao Nhụy nghĩ nghĩ, hỏi:

“Thế nên, anh thà nghèo còn hơn là bị góa bụa cô đơn hay tàn tật à?”

“Năm đó thì là thế, nhưng giờ phát hiện, kể từ khi mình nghèo rồi, góa bụa cô đơn cũng kéo theo tới, thỉnh thoảng còn tàn nữa chứ.”

Bao Nhụy nhích người qua cười xấu xa, nói:

“Thế nên anh càng nên nuôi nữ quỷ chứ.”

“Tại sao hả?”

“Anh nghĩ đi, nữ quỷ không cần nhà, sính lễ cũng không tốn tiền, chỉ cần thắp nhang là đủ rồi, vả lại nữ quỷ còn không già đi, mỗi ngày đều có chiêu trò mới mẻ cho anh xem, còn có thể cải thiện vận may của anh, trời sinh chính là một cặp với con quỷ nghèo như anh còn gì, không suy nghĩ một chút sao?”

Lúc cô ấy nói lời này, không ngừng liều mạng ám chỉ, chỉ thiếu mỗi nước chỉ thẳng vào mũi mình nữa thôi.

Tôi nghiêm túc nói:

“Đừng có suy nghĩ lung tung nữa, nhân quỷ thù đồ, chúng ta không có khả năng đâu, với lại…”

Tôi tăng nặng ngữ khí, nhìn vào mắt Bao Nhụy nói:

“Gần đây tôi vừa thức đêm viết bản thảo, vừa bị đánh, lại còn phải nhỏ máu nuôi cô nữa, dương khí đã rất yếu rồi, cô cũng đừng làm gì tổn hại đến dương khí của tôi nữa có được không hả? Qua mấy ngày nữa tôi còn phải giúp cô giết người đấy!”

Bao Nhụy ngây ra.

“Anh… anh muốn giết người?”

Tôi gật đầu.

“Tôi đã nghĩ kỹ rồi, muốn cứu được hai đứa con của cô, Trình Công ắt phải chết!”

Giờ đến lượt Bao Nhụy sửng sốt:

“Anh không sợ bị pháp luật trừng phạt à?”

Tôi cười lạnh một tiếng:

“Có biết câu cửa miệng khi bắt ma của tôi năm đó không?”

Nói đến đây, tôi nhè nhẹ vỗ thanh kiếm gỗ của mình, làm ra một thủ thế:

“Chúng ta không giết người, chúng ta chỉ vận chuyển nhân mệnh thôi.”

...

*Vạn gia thổ là đất ở nơi đông người qua lại, còn vạn nhân lộ là nước ở sông nhiều người hay dùng nha. Đọc nhiều linh dị thấy nhiều lắm

______________

#Mochi


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play