Đối với những người này Giang Ninh không hề nương tay chút nào.

Tất cả bọn họ đều là đồng lõa giết Hà đạo nhân.

Nhìn Phương Hạ bỏ mình, nhìn bốn cao thủ hộ pháp của nhà họ Phương đều bị Giang Ninh đánh chết, nhìn tất cả mấy chục cao thủ đều chết đều chết dưới tay A Phi và anh Cẩu…

Thân thể Phương Thu hơi run rẩy.

Anh ta nhìn Giang Ninh, do dự chỉ trong chốc lát rồi nói: “Thật sự cần phải làm như vậy sao?”

Anh ta không có tình cảm gì với Phương Hạ, từ nhỏ đến lớn Phương Hạ chưa bao giờ chăm sóc, giúp đỡ anh ta như một người anh trai, ngoại trừ việc bắt nạt anh ta.

Thậm chí, ngay cả sự tôn trọng tối thiểu cũng không có.

“Cần thiết!”

Lần này không phải Giang Ninh trả lời, mà là Phương Nhiễm.

Giọng nói của bà hơi run rẩy: “Bọn họ đáng chết! Tất cả bọn họ đều đáng chết!”

Phương Nhiễm quay đầu nhìn Phương Thu, giọng nói càng run rẩy hơn, nhìn mặt Phương Thu, nhìn nét tương tự Hà đạo nhân trên khuôn mặt kia làm sao bà có thể nhẫn nhịn được.

Bà cầm lấy tay Phương Thu: “Con à, con không phải người nhà họ Phương! Con biết chưa?”

“Nhà họ Phương là kẻ thù của con! Bọn họ đã hại chết ba ruột con”

Phương Nhiễm khóc ra tiếng.

Uỳnh…

Phương Thu chỉ cảm thấy đầu óc mình bị chấn động mạnh.

Rốt cuộc Phương Nhiễm đang nói cái gì.

Anh ta không phải người nhà họ Phương?

Quả thực nhà họ Phương chưa bao giờ coi anh ta như một thành viên trong nhà, nhiêu năm như vậy chính Phương Thu cũng nghỉ ngờ liệu mình có phải là người của nhà họ Phương hay không.

Nhà họ Phương còn là kẻ thù giết ba anh ta.

Môi anh ta run run, quay đầu nhìn Giang Ninh, đột nhiên lại nhớ tới Giang Ninh đã yêu cầu anh ta phải báo thù, muốn anh †a sau này phải tiêu diệt nhà họ Phương.

“Bà ấy là mẹ của anh”

Giang Ninh nói: “Còn ba anh là Hà đạo nhân, sư phụ tôi, mấy ngày hôm trước đã bị người nhà họ Phương ép chết”

Anh nói chuyện rất bình tĩnh, nhưng trong lòng Phương Thu cũng đã nổi lên sóng to gió lớn.

Chuyện này… rốt cuộc sao lại thế này.

“Đây không phải chỗ để nói chuyện, chúng ta đi về trước đã”

Giang Ninh nhìn thoáng qua chỗ sâu trong núi, nhất định nhà họ Phương vẫn còn có những người khác ở xung quanh, bọn họ sẽ nhanh chóng đến đây.

Cũng không phải là anh để ý đến có bao nhiêu người, dù sao nếu là trừng phạt đúng tội thì đến bao nhiêu, anh sẽ giết bấy nhiêu!

Nhưng nhà họ Phương càng nên giữ lại cho Phương Thu.

“Bịm Giang Ninh mang theo mọi người rời khỏi núi Chung Nam, quay về Đông Hải.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play