Tại Hạ gia
“ Nhị tiểu thư đã về chưa?”- bố cô, Hạ Tuấn Minh hỏi.
“ Cô ấy sắp về rồi ạ, thưa lão gia.”- quản gia nói.
“ Ba mẹ, con gái của ba mẹ đã về rồi ạ.”- cô nói.
“ Ông ngoại.”- con gái nói.
“ Đây là cháu ngoại của chúng ta sao?”- bà Hạ thẫn thờ nhìn cô con gái hỏi.
“ Vâng, đây là con gái của con . Con và Trần Khánh Duy đã quay lại với nhau rồi đó ba mẹ ạ.”- cô nói.
“ Ta tôn trọng quyết định của con, con gái ạ. Ta thấy hạnh phúc cho con.”- ông Hạ nói.
“ Bác trai, bác gái, cháu có chuyện muốn nói với hai bác ạ.”- anh nói.
“ Cậu cứ nói đi.”- ông bà Hạ nói.
“ Cháu thật sự xin lỗi hai bác vì đã làm tổn thương con gái của hai bác. Cháu hi vọng hai bác sẽ tha thứ cho cháu.”- anh nói.
“ Chúng tôi tin tưởng vào cậu. Chúng tôi tin cậu sẽ yêu thương con bé.”- ông bà Hạ nói.
“ Cháu cảm ơn hai bác ạ.Cháu hứa sẽ chăm sóc cô ấy và con gái của hai đứa thật tốt ạ.”- anh nói.
Nghe vậy, Hạ Ngọc Linh mừng rớt nước mắt. Cô không nghĩ rằng mình lại hạnh phúc như vậy. Thấy mẹ mình như vậy thì tiểu Anh lấy giấy lau nước mắt cho cô.
“ Mẹ, mẹ đừng khóc nữa mà. Mẹ khóc là baba buồn lắm đó.”
“ Con là con ai mà hiểu chuyện thế?”- anh hỏi.
“ Còn ai ngoài baba và mami của con chứ.’’- con bé nói.
“ Cái con bé này chỉ giỏi nịnh không hà. ”- cả anh và cô nói.
Nói rồi anh đưa cô đến một căn phòng nhỏ .
“ Ngọc Linh xinh đẹp, anh yêu em.”- anh nói.
“ Em cũng yêu anh.”- cô nói.