Sau khi giải quyết xong vụ án giết người của Sử Tân, Ô Hàm lặng lẽ ở trong phòng thu dọn đồ đạc, lúc này cô im lặng đến lạ. Gần đây cô bị sao vậy, bản thân cô cũng cảm thấy rất kỳ lạ, toàn thân luôn đau nhức khó hiểu. Cô nghe nói gần đây có một phòng khám, lén lút đến khám, sau khi nói ra cảm giác của mình, vị bác sĩ mặc blouse trắng chỉ nói: “Cô mệt quá thôi."
Đây là sự thật, cho thấy người mà Ô Hàm gặp không phải lang băm. Sau nhiều năm như vậy, cô quả thực đã quá mệt mỏi. Nếu không có đám người Diệp Đông ra tay giúp đỡ, cuộc sống hơn trăm ngày của cô có lẽ còn khó khăn gấp bội phần.
Những thứ trong túi du lịch đã được cô thu dọn lại. Vì mắt trái của cô có thể triệu hồn, cô không còn cần những thứ đồ tạo ra lửa nữa, do đó cô đã vứt tất cả những thứ có thể đè nặng lên vai cô, chẳng hạn như khối gỗ, đá lửa.
Nếu cô đã quyết định thay đổi rồi, cô phải làm triệt để chúng. Vì vậy, cô đi đến trước gương, lấy ra một sợi dây chun màu đen, cột lại mái tóc xõa ngang vai, vuốt ve chiếc đuôi gà nhỏ sau gáy, cười nói: “Ô Hàm, mày phải thắt bím tóc dài rồi. "
Một trăm ngày.
Bím tóc có thể dài đến mức nào?
Cúi sát vào chậu rửa mặt, Ô Hàm nghĩ: Lần này bất luận nhìn thấy bao nhiêu con số, thì cô cũng phải đón nhận chúng với tâm trạng bình thường nhất. Cười, cô không thể cười nổi, nhưng cô tuyệt đối không được khóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT