*Mượn đao giết người (nguyên văn là 借刀杀人): Là việc lợi dụng sức lực của bên thứ ba để công kích người khác, qua đó có thể dễ dàng giảm thiểu tổn thất cho bản thân, đồng thời cũng có thể đạt được mục đích riêng của mình mà không bị bại lộ cũng không cần trực tiếp ra mặt. Đây là kế sách thứ 3 nằm trong bộ 36 kế cuối thời Xuân Thu, được Tử Cống vận dụng để mượn sức của hai nước lớn (nước Ngô và nước Tề) cho họ đánh đấm lẫn nhau, giúp nước Lỗ bảo toàn được vận nước trong khi nước Tề lại đại bại, thương vong thảm trọng.
Ô Hàm khịt mũi một cái, lạnh lùng nói: "Sử Tân phải chết là vì hắn đã phạm phải tội Ghen Ghét trong "Thập Bất Thiện Nghiệp". Và người khiến hắn thấy ghen ghét tới vậy đương nhiên là Chu Mân, người đã có được Hạ Tâm rồi. Có lẽ hắn đã từng tìm cách phá hủy mối quan hệ gắn bó mật thiết giữa Hạ Tâm và Chu Mân, nhưng vì Hạ Tâm đã đem lòng yêu Chu Mân sâu đậm nên cô ấy mới không bị lừa. Tuy nhiên, vì cô ấy cũng là một người rất tinh tế và nhạy cảm nên đã phát hiện ra hai người bạn cũ chơi chung với Chu Mân có vấn đề. Cô ấy không muốn để Chu Mân có bất kỳ liên hệ gì với hai người này nữa, thế nên cô ấy đã lựa chọn cách chạy trốn."
Ô Hàm cuối cùng cũng hiểu ra: "Có lẽ lúc đầu Chu Mân muốn tới lập nghiệp trong cùng một thành phố với anh Lục và Sử Tân, nhưng Hạ Tâm lại không muốn thế nên cô ấy đã tỏ thái độ phản đối ra mặt. Đương nhiên, Hạ Tâm cũng không thể nói thẳng với Chu Mân rằng hai người bạn kia của anh ta rất kỳ quái được. Thậm chí có khi Chu Mân của lúc đó còn là một tên ngốc cũng chịu lắng nghe lời khuyên răn cũng nên. Tới cuối cùng, Hạ Tâm phải dùng tới cái khác để khiến Chu Mân chịu thay đổi, đó chính là kêu khổ, bảo mình không tài nào chịu nổi cái tính ngông nghênh này của Chu Mân."
"Làm gì có chuyện Hạ Tâm lại không thể chịu nổi tính cách của Chu Mân cơ chứ?" Ô Hàm cố tình huống câu hỏi về phía anh Lục: "Ngày đó, cô ấy quyết định lựa chọn Chu Mân thay cho những người khác là vì cô ấy thích tất cả mọi thứ trong con người anh ta. Thế nhưng, chỉ vì cách anh thể hiện thái độ với người ta mới khiến cô ấy nghĩ rằng, nếu như tính tình của Chu Mân không trầm tĩnh lại thì kiểu gì anh ta cũng sẽ tiếp tục liên lạc với anh. Hạ Tâm đã đi tới bước đường cùng rồi nên mới nghĩ ra hạ sách như vậy. Tôi đoán, lúc đó trong lòng cô ấy thực sự thấy rất sợ hãi, cô ấy sợ cả anh và Sử Tân, lại càng sợ chuyện sau này Chu Mân vẫn tiếp tục chơi chung với hai người, cứ vậy thì kiểu gì anh ta cũng sẽ đưa cô ấy đi theo."
Anh Lục quỳ rạp xuống đất, gã không dám ngẩng đầu nhìn bất kỳ ai nữa, càng không cần phải nói đến chuyện mặt đối mặt với Chu Mân. Gã hơi xoay người sang một bên, trên mặt lộ ra đôi chút áy náy, nhưng đôi mắt vẫn cứ đảo điên không ngừng như thể đang muốn tránh né thứ gì đó: "Xin lỗi Hạ Tâm, lúc đó tôi còn dám uy hiếp cậu nữa. Sau khi cô ấy biết mình bị tôi lừa liền bắt đầu tránh mặt tôi. Sau đó, tôi đã liên tục đe dọa cô ấy bằng một bí mật nhỏ mà cô ấy đã từng kể cho tôi nghe lúc trước. Tôi đã nói là, nếu như cô ấy vẫn cứ tiếp tục tránh mặt tôi như thế này thêm lần nào nữa thì tôi sẽ kể cho Chu Mân nghe bí mật của cô ấy."
“Bí mật gì thế?” Ô Hàm hỏi.
“Dù sao thì người cũng đã chết rồi, nói ra cũng có làm được gì nữa đâu?” Anh Lục bắt đầu bật khóc nức nở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play