Chuồng trâu không có khoá cửa,trong làng này căn bản sẽ không có ai quan tâm đến người phụ nữ bên trong chuồng trâu kia. Cho nên Thủy Ngân dễ dàng mở cánh cửa rách nát của chuồng trâu, cởi sợi dây xích rồi kéo cô ta ra ngoài.
Người phụ nữ bị câm này không biết là điên thật hay điên giả, lảo đảo đi sau lưng Thủy Ngân. Thủy Ngân dùng sức nắm lấy tay cô ta, thứ nhất là phòng ngừa cô ta đột nhiên nổi điên chạy loạn gây ra động tĩnh gì, thứ hai cũng là để dẫn cô ta đi nhanh hơn một chút.
Thủy Ngân đi dọc theo con đường ra khỏi thôn, nhưng không tiếp tục đi trên con đường đất duy nhất ấy, mà là bò lên một ngọn núi ở bên cạnh thôn. Ngọn núi đó tương đối nhỏ, thỉnh thoảng sẽ có người đi đốn củi. Đứng trên ngọn núi này, có thể thấy được rõ ràng tình hình đang diễn ra ở trong thôn.
Có lẽ thân thể của người phụ nữ câm thật sự không tốt, tiếng thở dốc của cô ta nặng nề, bước chân lộn xộn, dường như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào. Đặc biệt là lúc leo lên núi, đi ở trên đường núi, mấy lần cô ta suýt ngã quỵ xuống, nhưng cuối cùng vẫn gắng gượng theo sau.
Điều làm cho Thủy Ngân kinh ngạc nhất chính là người phụ nữ này không hề nổi điên náo loạn giống như cô tưởng tượng. Dù cô không dẫn cô ta chạy trên con đường đất kia, mà là chuyển hướng leo lên núi, cô ta vẫn không tỏ thái độ gì, ngoan ngoãn đi theo cô.
Thủy Ngân tìm một chỗ ngồi xuống ẩn nấp, có thể quan sát được thôn làng cùng con đường đất, bên cạnh còn có một dòng suối nhỏ. Cô ngồi xuống, để người phụ nữ câm ngồi bên cạnh, lấy ra thức ăn đã chuẩn bị từ trước, chia cho cô ta một ít.
“Ăn đi, ăn no rồi, ban đêm chúng ta có thể rời khỏi đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT