Trong thạch thất, một cỗ khí tức phóng lên trời, không gian run lên. Năng lượng thiên địa vô hình không ngừng rót vào trong thạch thất, cả không trung lần nữa rung chuyển. Lần nữa có không ít thân ảnh bị hấp dẫn tới. Trong đó có Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân, Khoái Kiếm Vương khi trước, hiện tại phải gọi là Khoái Kiếm Tôn giả.  

Năng lượng vô hình trên không trung chấn động ngày càng kịch liệt, một cỗ khí tức kinh khủng phá tan bình chướng vô hình, năng lượng trên không trung lúc này mới bắt đầu từ từ tiêu tán, chung quanh bắt đầu bình tĩnh trở lại.  

Mà trong lúc mọi người cho rằng động tĩnh này biến mất thì đột nhiên năng lượng thiên địa vừa mới tản đi lại một lần nữa kéo tới. Năng lượng phô thiên cái địa rót vào trong thạch thất, cơ hồ khiến cho cả không trung phong vân biến sắc.  

- Tiểu tử Kinh Vân này đột phá quả thực khủng bố. Động tĩnh đột phá Vũ Vương nhất trọng so với động tĩnh đột phá Vũ Vương tam trọng, tứ trọng còn lớn hơn không ít a.  

Thanh Hỏa lão quỷ nhìn động tĩnh trên không trung, ánh mắt cực kỳ khϊếp sợ.  

- Đó là đương nhiên, ngươi đừng quên, một tháng trước Kinh Vân chỉ có tu vi Vũ Suất cửu trọng, là có thế đánh chết một đầu Bạch Vũ yêu điêu có thực lực ngang với Vũ Vương tam trọng đỉnh phong đến Vũ Vương tứ trọng.  

Lộc Sơn lão nhân nói.  

- Thiên phú của Kinh Vân so với chưởng môn lúc trước dường như còn khủng bố hơn. Mới mười ba tuổi a, đã bắt đầu đột phá tới Vũ Vương, ta nhớ Đại tiểu thư trời sinh độc thể, khi đạt tới Vũ Vương cũng đã mười lăm tuổi rồi.  

Thanh Hỏa lão quỷ nheo mắt nói.  

- Vũ Vương mười ba tuổi, lại là Linh Vũ song tu, vũ giả toàn hệ, lúc trước chưởng môn hơn hai mươi tuổi mới là Vũ Vương a. Xem ra đợi một đoạn thời gian nữa, tiểu tử Kinh Vân này đủ đạt tới tình trạng của chưởng môn lúc trước.  

An Cát Tú Na nói.  

Mọi người nghe vậy lập tức nhìn nhau, trong mắt hiện lên tinh quang.  

Trong lòng mọi người đều rõ ràng, tuy rằng hiện tại Phi Linh môn vẫn là một trong mấy thế lực lớn trong Cổ Vực. Thế nhưng năm năm qua tuy rằng có hai Đế giả tọa trấn Phi Linh môn vẫn khó có thể khôi phục lại bộ dáng lúc trước. Nguyên nhân cũng là bởi vì Phi Linh môn không có nhân vật làm linh hồn của Phi Linh môn như Lục Lâm Thiên khi trước, cho nên khó có thể khôi phục bộ dáng lúc trước.  

Mà lúc này Lục Kinh Vân xuất hiện, khiến cho các lão nhân trong Phi Linh môn lần nữa nhìn thấy hy vọng. Mặc dù trong lòng mọi người đều chờ mong một ngày chưởng môn có thể đột nhiên xuất hiện. Lần nữa khiến cho tất cả mọi người kinh hỉ. Thế nhưng trước mắt Phi Linh môn cần một nhân vật làm linh hồn, ngay cả Đại tiểu thư Lục Tâm Đồng cũng không có cách nào chống đỡ được.  

- Kinh Vân sư đệ lúc này đang cùng đột phá Linh Vũ a.  

Niếp Phong nhìn về phía trước, năng lượng thiên địa rót vào, mang theo một cỗ linh hồn lực bàng bạc khuếch tán.  

- Thiên phú của Kinh Vân sư đệ quả thực khó ai có thể so sánh được. Một tháng trước khi còn là Vũ Suất cửu trọng đã có thể chống lại Bạch Vũ Yêu Điêu thất giai sơ kỳ đỉnh phong, thực lực có thể so với Vũ Vương tam trọng đỉnh phong đến Vũ Vương tứ trọng. Muốn đồng thời đột phá Vũ Vương và Linh Vương, sợ rằng ngay cả chúng ta trong tay tiểu tử này cũng khó chiếm được chút tiện nghi nào.  

Đoan Mộc Hồng chí nói.  

- Hẳn là vậy, dùng thiên phú của Kinh Vân sư đệ, sau khi đột phá mấy người chúng ta quả thực khó có thể chiếm được một chút tiện nghi nào trong tay tiểu tử này.  

Niếp Phong cười nói.  

- Đúng vậy, ngươi và Đại sư huynh còn có thể chiến với Kinh Vân sư đệ một trận. Ngay cả ta lần trước giao thủ với Kinh Vân cũng khó có thể làm gì được hắn. Hiện tại Kinh Vân đã ngưng tụ hồn anh đột phá Vương cấp, ngay cả Vũ Vương tam trọng như ta cũng không có cách nào chống lại.  

Hoàng Tĩnh Ngọc dịu dàng cười.  

- Đợi một lát nữa phải luận bàn với Kinh Vân sư đệ một hồi. Để xem tiểu tử biếи ŧɦái này sau khi đột phá sẽ khủng bố như thế nào.  

Trong mắt Đoan Mộc Hồng Chí hiện lên chiến ý.  

Trên không trung, động tĩnh kinh người kia rốt cuộc lần nữa yên tĩnh trở lại. Mãi một lúc lâu sau, một cỗ khí thế cường hãn trong thạch thất đột nhiên phô thiên cái địa tuôn ra khiến cho gợn sóng trong không gian lắc lư.  

Mọi người nhìn vào cảm thấy hoa mắt, một đạo thân ảnh lập tức xuất hiện trước mắt mọi người.  

Đây là một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi, khuôn mặt như điêu khắc, ngũ quan góc cạnh, tuấn mỹ dị thường. Thế nhưng thoạt nhìn lại phóng đãng không câu nệ. Mái tóc dài màu đen, đôi lông mày kiếm cùng với đôi mắt to đen nhánh, thi thoảng toát ra tinh qunag khiến cho người ta không dám khinh thường.  

- Kinh Vân, rốt cuộc ngươi cũng đột phá.  

Trong đám người có một đạo thân ảnh xinh đẹp nhảy ra rồi lập tức đi tới bên người thiếu niên này. Đây là một thiếu nữ chừng mười lăm mười sáu tuổi, mặc một bộ váy vàng. Khuôn mặt thanh tú, trắng nõn, cái miệng nhỏ nhắn mỉm cười, hai mắt như hai ngôi sao sáng ngời, làn da trắng như tuyết. Mái tóc dài màu đen sau lưng giống như thác nước, cực kỳ đáng yêu.  

- Ừm.  

Thiếu niên khẽ gật đầu, trong mắt hiện lên sự vui vẻ.  

- Kinh Vân, đi tới hậu sơn xem một chút.  

Nhìn thiếu niên xuất hiện, trường bào Đoan Mộc Hồng Chí tung bay, lăng không nhảy lên.  

- Đoan Mộc sư huynh, vị trí Đại sư huynh này của ngươi ta cũng không muốn, bất quá ta đã từng nói qua. Chuyện đầu tiên sau khi ta đột phá vương cấp chính là muốn đánh bại Niếp Phong sư huynh và ngươi.  

Thiếu niên này cười cười, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười tà dị, hai mắt đen nhánh khiến cho người khác nhìn vào không tự chủ được mà bị hãm sâu vào bên trong. Sống mũi cao thẳng, đôi môi đỏ mọng dày vừa phải lúc này nở nụ cười, trong nụ cười hiện lên vẻ cuồng ngạo không thèm che giấu.  

- Kinh Vân sư đệ, ngươi rất cuồng. Nếu như hôm nay ngươi thắng sư huynh ta, về sau ta sẽ gọi ngươi là sư huynh.  

Niếp Phong đạp mạnh mặt đất, quang mang dưới chân tuôn ra, mặt đất thoáng run rẩy, thân ảnh lập tức phóng tới bên người Đoan Mộc Hồng Chí.  

Lục Kinh Vân ngẩng đầu nhìn hai người trên không trung, ánh mắt biến ảo, cái lưỡi khẽ thè ra liếʍ bờ môi, khóe miệng mỉm cười, trong nụ cười tràn ngập vẻ tự tin và cuồng ngạo, miệng nói:  

- Hai vị sư huynh, các ngươi cùng tiến lên đi.  

Dứt lời, thân ảnh Lục Kinh Vân mang theo sợn sóng trong không gian rung động, hóa thành một đạo lưu quang phóng về phía hậu sơn.  

- Ha ha, tiểu tử hung hăng càn quấy, hôm nay nhất định ta phải giáo huấn ngươi.  

Đoan Mộc Hồng Chí lập tức cười ha hả, cùng với Niếp Phong biến mất tại chỗ.  

Sưu.  

Trên vai Niếp Phong, một đạo quang mang bắn xuống bên người nữ tử kia, hóa thành một thiếu niên mặc hoàng bào chừng mười lăm mười sáu tuổi, bộ dáng tuấn lãng, ánh mắt như sao, trong lúc mơ hồ mang theo khí chất vương giả, chính là Bảo Nhi.  

- Ca ca, huynh nói xem Kinh Vân có thể chiến thắng hay không?  

Thiếu nữ quay đầu hỏi thiếu niên mặc hoàng bào kia.  

- Làm sao ta biết được? Tiểu tử Lục Kinh Vân kia chính là một tên biết thái, quỷ mới biết rõ kết quả. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play