Tiêu Điềm Tâm đọc từng trang nhật ký một, về những ghi chép trong vụ án thai phụ, giáo sư Mộ làm rất kỹ càng.   
“Người tiếp xúc gần nhất với bệnh án cua em là hắn, không phải anh.” Mộ Kiêu dương nói: “Chắc chắn hắn đã nhìn ra vấn đề quan trọng nên mới trốn tránh, không muốn phân tích sâu hơn.”        
“Là gì vậy?” Tiêu Điềm Tâm nhìn vào mắt anh hỏi, trong mắt tràn đầy sự tin tưởng.
Mộ Kiêu Dương dừng lại một chút rồi nói: “Không sao. Anh cũng có thể trị liệu cho em mà vẫn có thể lách qua vấn đề kia. Chuyện đó không phải là chuyện tốt đẹp gì, em không cần nhớ. Cứ tin tưởng anh.”
“Được.” Cô khéo léo nhẹ gật đầu. 
Mộ Kiêu Dương bỗng nhiên cầm tay của cô, tháo chiếc vòng tay bạch ngọc có đính cánh bướm của cô ra, đặt trong lòng bàn tay khẽ vuốt ve. Sự chú ý của cô bị hấp dẫn, đang lúc nhìn đến thất thần, anh đưa tay lên khiến chiếc vòng rủ xuống, khẽ đung đưa trước mặt cô cho đến khi mí mắt cô bắt đầu nặng dần. 
Thấy cô nhắm mắt lại, anh nói: “Điềm tâm, em còn nhớ rõ những gì anh nói với em không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play