Lạc Trạch nghe xong, vẻ mặt vốn trầm tĩnh bỗng thay đổi, mở to mắt nhìn cô, cuối cùng chỉ lắc đầu: “Không, Điềm Tâm. Tối hôm đó anh và Nhục Nhục luôn ở cạnh nhau, bọn anh hoàn toàn không rời khỏi nhà của Mộ Kiêu Dương.”
“Nhưng Locke đã chết rồi. Trừ phi trên thế giới này còn tồn tại một người anh em song sinh cùng trứng với anh.” Tiêu Điềm Tâm nói.
Mí mắt Lạc Trạch run rẩy, có chất lỏng chua chát trào ra.
“Em hiểu rồi. Vì nhắc đến Locke, động đến nỗi buồn của anh nên anh đã tạo ra bức tượng đó. Cô gái kỳ lân, đầy thương tích, nhưng người đời không thấy vết thương của cô ấy. Giờ còn có người bỏ xác vào đó, vu khống anh.”
“Em tin anh?!” Lạc Trạch nhìn cô với vẻ bất ngờ.
“Đại ca, đương nhiên là em tin anh, nếu không em đã nói ra từ lâu rồi. Hình ảnh của anh và những vụ án này không liên quan gì đến nhau. Có ai đó đang nhắm vào A Dương, mà trước tiên là những người bên cạnh anh ấy. Lần này là anh, lần sau có lẽ là em, em rõ việc này hơn ai hết.” Tiêu Điềm Tâm cũng chớp chớp đôi mắt cay xè.
Hai người lại quay về nơi xuất phát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT