Tiêu Điềm Tâm đỏ mặt không chịu được, giống như bị giáo viên phê bình. Tên Cảnh Lam này thật sự quá thanh lịch, quá nghiêm túc, thật sự rất giống chủ nhiệm lớp lúc đi học... Cô bị nói mà ngồi không yên, hơi xê dịch chân. Chợt nghe Mộ Kiêu Dương cười khẽ một tiếng, anh hỏi: “Em vừa nghĩ tới gì thế?”
Mặt cô đỏ hơn, nhỏ giọng đáp: “Nghĩ tới nụ hôn chưa kịp thực hiện kia.”
Nụ hôn đầu tiên.
Quả là một thứ tuyệt vời biết bao.
Suy nghĩ của Mộ Kiêu Dương cũng bị cô đưa về buổi chiều hôm đó.
Anh dạy cô môn hoá. Nói rất chi tiết, còn liệt kê từng hàng công thức trên tờ nháp. Anh học sinh hóa tốt, biết cô thích những thứ hoạt bát, vì để hấp dẫn sự chú ý của cô, anh còn kể chuyện ngày xưa với cô, dẫn chứng, lấy một ít chuyện về sinh học lẫn với hóa học, thường chọc cô cười khanh khách.
Nhưng lúc này đây, thời gian anh phân tích đề quá lâu, cô nghe một lúc đã thất thần, nhìn chằm chằm vào cái miệng đóng mở không ngừng của anh. Đến khi anh kịp phản ứng lại, anh mới phát hiện ra cô đã nhìn miệng anh rất lâu, lâu đến mức khi anh ngừng giải đề, cô vẫn chưa hoàn hồn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play