Cơn gió thổi qua, tất cả cảm giác mơ hồ biến mất.
Tiêu Điềm Tâm chảy đầy mồ hôi dọc sống lưng, chỉ cảm thấy như đây là một giấc mộng.
Nơi này chính là địa điểm mà Trần Tinh nói với cô, bãi biển có tổ chức hội du thuyền.
Nhưng điều kỳ lạ là xung quanh đây rất yên tĩnh, chẳng có một bóng người nào.
Cô gọi điện thoại cho Trần Tinh, muốn hỏi xem mọi người đang ở đâu nhưng đối phương mãi vẫn không nhận điện thoại.
Đi dọc theo bờ biển, cô nhìn ngó khắp nơi. Ánh trăng phủ xuống tất cả, bao trùm cả bờ biển, sóng nước lấp lánh. Gió biển rất dịu dàng, cái biển mịn trải dài, một đóa hoa nhỏ không biết tên như hoa cúc điểm khuyết trong đó, bị gió trêu đùa, thổi bay nhè nhẹ như một nhúm lông mèo bị gió thổi bay lên.
Có lẽ là do phong cảnh quá thơ mộng, vậy nên cô buông lỏng cảnh giác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT