Cục cảnh sát thành phố Hạ Hải.
Chờ mọi người được phân công sắp xếp xong, Mộ Kiêu Dương báo cáo vắn tắt về vụ án giết người liên hoàn “Mộc Tường Vi”.
“Tôi muốn đặt tên cho hung thủ này, gọi hắn ta là “tình nhân dịu dàng” đi!” giọng nói hấp dẫn của Mộ Kiêu Dương chậm rãi vang lên trong đại sảnh, anh nói chuyện không nhanh, từng chữ từng chữ vô cùng dễ nghe, giống như thật sự đang kể một câu chuyện tình yêu dịu dàng.
Mấy người phía dưới mới vừa vào cục cảnh sát nghe được thì rùng mình, người làm tổng ghi chép chính là một nữ nhân viên văn phòng, nghe thì càng run rẩy hơn. Tên sát thủ này được miêu tả là “dịu dàng”, chứng minh hắn ta lại càng biến thái hơn, càng đáng sợ hơn. Ngẫm lại xem, một người lấy lục phủ ngũ tạng của người ta ra, lại còn có “tâm tốt”, dịu dàng lấy chất bảo quản giữ nội tạng của người ta, thậm chí là thân thể, thật sự là ngẫm lại vẫn luôn cảm thấy muốn ói.
Tiêu Điềm Tâm bĩu môi, nói nhỏ: “Còn là kiểu dịu dàng nhưng làm tổn thương người khác nữa!”
Mắt phượng hẹp dài rủ xuống, lông mi thật dài của anh phủ một tầng lại thêm một tầng dưới mí mắt, khóe môi hơi giương lên. Mọi người không nhìn thấy ánh mắt của anh, nhưng cũng biết ánh mắt của anh rất ấm áp.
Ánh nắng chiều màu cam xuyên qua cửa sổ, rơi vào giữa lông mày của anh, lồng qua khuôn mặt của anh, đường nét cương nghị trở nên ôn hòa, ý cười của anh sâu thêm, khi đôi mắt phượng thâm thúy kia nâng lên, trong con ngươi đen nhánh tràn đầy sự cưng chiều. Anh đang mỉm cười nhìn cô, lướt qua mọi người, tầm mắt của anh cứ như vậy mà giằng co ở trên người cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play