“Bé thám tử khôn lỏi, em đã phát hiện Lý Đan Phượng dị ứng lông cừu từ lâu!” Giáo sư Mộ khẽ mỉm cười, đứng song song với cô ở bờ sông, mặt nước trong suốt phản chiếu bóng họ, mà một bên mắt hắn, ánh sáng từ nước chiếu vào trong, sóng nước dập dờn. Lúc nhìn cô còn chăm chú như vậy, rồi lại còn có một kiểu phong lưu khác, khiến tim cô đập hẫng nửa nhịp.
Tiêu Điềm Tâm không dám nhìn hắn, rời ánh mắt đi, chỉ nhìn dòng sông trong veo: “Lúc cô ấy xoa mũi, em đã đoán được nên khăn quàng cổ không phải của cô ấy.”
“Anh có cảm thấy hung thủ không phải người trong thị trấn không?” Tiêu Điềm Tâm đặt câu hỏi.
“Đối với việc hung thủ viết chữ nghiêng, em muốn nghe một chút không?” Giáo sư Mộ hỏi.
“Ồ, không phải anh làm phân tích hóa học giám định sao, ngay cả tâm lý tội phạm cũng phải chen tay vào à?”
“Lúc tôi ở Mỹ, tôi đã hoàn thành tất cả các khóa học về tâm lý tội phạm trong thời gian đi học là nửa năm. Nhưng tôi không phải chuyên gia trong phương diện này, hơn nữa tâm lý tội phạm cũng chỉ dùng để làm phương pháp hỗ trợ phá án và hỗ trợ suy luận. Thật ra tất cả cảnh sát khi học đại học đều sẽ phải học tâm lý điều tra hình sự, chỉ có điều hệ thống công an nước ta còn chưa có khóa học tâm lý tội phạm chuyên môn, nhưng khi phá án, cảnh sát nào cũng không tự chủ được tâm lý điều tra hình sự mà sử dụng nó.” Giáo sư Mộ trả lời.
Tiêu Điềm Tâm nói thầm: “Anh có nhiều sở thích của thật.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT