Suốt cả đêm, Mộ Kiêu Dương và cô ở lại văn phòng xem danh sách mà nhân viên vừa đưa đến, bao gồm cả những người chủ khách sạn giàu có rồi lần lượt chia ra.
Gần bốn giờ sáng, bác sĩ pháp y tới báo cáo diễn biến cho Mộ Kiêu Dương. Hóa ra quả thực cô gái bị giết đã chết cách đây 9 tháng. Sau khi chết mới bị lột da, cũng không được uống bất kỳ thuốc gì hay bất kì loại thuốc an thần nào để kiểm soát thần kinh, cũng không phải chịu sự ngược đãi nào.
"Không biết có phải hung thủ giết người bừa hay không." Tiêu Điềm Tâm nói.
Mộ Kiêu Dương đáp: “Chỉ có một vụ án thì rất khó có thể so sánh phân tích. Nhưng thứ hung thủ quan tâm không phải việc giết người mà là cảm giác quy tắc sau khi giết. Giống như hắn có một sứ mệnh và hắn bắt buộc phải hoàn thành nó.”
Hai người đang vừa nói chuyện vừa làm hồ sơ thì đột nhiên điện thoại văn phòng reo lên khiến cô giật mình. Đội trưởng Hải Giác với đôi mắt sưng vù lại nhìn về phía hai người với vẻ chán nản rõ ràng sau khi trả lời cuộc điện, cậu ấy nói: "Lại thêm một vụ án khác được phát hiện.”
Tiêu Điền Tâm ngán ngẩm, trong lòng cảm thấy đau xót. Mặc dù cô cũng biết rằng đó chỉ là vấn đề thời gian. Mộ Kiêu Dương đặt lòng bàn tay ấm áp lên đầu cô rồi nói: “Chúng ta hãy cố gắng là được rồi. Bắt được hung thủ vì người đã mất để bọn họ có thể yên nghỉ.”
Mọi người đi bộ trong màn đêm, ánh cực quang lóe lên khắp bầu trời. Đẹp đẽ, lộng lẫy nhưng lại hiện lên vẻ sầu não. Bởi vì có cực quang nên rừng tuyết không hề tối tăm, Hải Giác đi trước giải thích: “Bởi vì có một vài du khách thích ngắm cực quang ngoài trời nên mới phát hiện ra thi thể thứ hai.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT