Khi đi ngang qua tu viện Gothic đổ nát với vết tích thời gian ở thị trấn ven biển Whitby, Tiêu Điềm Tâm vẫn không khỏi bất ngờ. Lúc đó ánh hoàng hôn vừa buông xuống trên nửa ngọn tháp còn sót lại của tu viện, mang theo vẻ thê lương đến rợn người.
Đây là nơi ở của Bá tước Dracula, vẫn còn lưu truyền những câu chuyện và bóng hình của hắn. Cô bất giác rùng mình khiến Mộ Kiêu Dương bật cười: "Hóa ra Điềm Tâm của chúng ta không sợ trời, không sợ đất mà lại sợ ma!"
"Mộ Kiêu Dương!" Tiêu Điềm Tâm bực mình, đưa ngón tay chọc vào nốt ruồi đỏ nhỏ giữa trán anh. 
"Không được nói cho ai biết đâu đấy nhé." Cô dọa anh, bị mọi người biết thì xấu hổ chết mất, cô không muốn đâu!
Mộ Kiêu Dương nhìn cô cười, đáy mắt lóe lên vẻ tinh ranh: "Xem em hối lộ anh thế nào đã."
Lời anh nói khiến cô đỏ mặt, cô lại ngoan ngoãn ngồi xuống.
Cô mặc đồ hơi hướng cổ điển, một chiếc váy được làm từ lụa trắng, voan và vải taffeta*, một chiếc khăn lụa dài màu xanh lá mạ nổi bật được buộc trên mái tóc đen dài, chân đi giày cao gót trong suốt màu vàng champagne của Jimmy Choo. Trông cô như một nàng công chúa ngọt ngào, đôi giày cao gót lại tô điểm thêm nét quyến rũ cho nàng công chúa nhỏ... Mộ Kiêu Dương vội vàng rời mắt, thấy vẻ mặt anh đột nhiên trở nên kỳ lạ, cô duỗi chân, gót nhọn khẽ lướt dọc theo mắt cá chân anh lên đến bắp chân, là kiểu lướt nhẹ từng chút một, cô nói: "Anh làm gì vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play