Được Mộ Kiêu Dương dẫn đường, cả hai dừng lại ở quầy lễ tân. Mộ Kiêu Dương ký tên vào một loạt văn kiện và giao nộp vũ khí mang theo bên mình. Trên thực tế, đó là một con dao găm để tự vệ.
Tiêu Điềm Tâm vô tình nhìn thấy một góc của văn kiện, cô thấy chữ ký của anh là ‘Shaw’.
Shaw, sói xám?
Không phải là Tom sao?
Cô mím môi. Tiêu Điềm Tâm không nói gì mà lặng lẽ đặt ba lô và túi xách của mình lên bàn và chấp nhận yêu cầu kiểm tra như vừa rồi.
Khi Mộ Kiêu Dương vừa cụp mi xuống, anh đã lập tức nhìn thấy phản ứng của cô. Anh muốn giải thích với cô, muốn nói cho cô biết rằng anh là Mộ Kiêu Dương nhưng anh biết bây giờ không phải là lúc.
Không sao! Chỉ cần chịu đựng thêm một chút nữa thôi, anh sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô vào bữa trưa ngày hôm nay.
“Có chuyện gì thì cứ việc kêu lớn lên.” Cảnh sát mở một cánh cửa sắt khác ra, nói: “Hoàng Thiến đang ở bên trong.”
Hoàng Thiến là phạm nhân mà Mộ Kiêu Dương muốn đến thăm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play