Chương 948

Thịnh Tư Nguyên biết nghe lời phải mà trả lời: “Cái này không làm phiền anh lo lắng, trung y bác đại tinh thâm, có vài thứ nói ra chưa chắc anh hiểu được.”

Nói xong ông lại nhìn về phía Trần Anh Kiệt: “Ôm mẹ cậu vào phòng trước đi, hiện tại bà ấy tạm thời không có nguy hiểm tánh mạng.”

Giáo sư Tề lại gọi lại Trần Anh Kiệt: “Trần Anh Kiệt, anh đừng bị ông ta lừa, tôi nói thật cho anh biết, tình trạng sức khoẻ của mẹ anh cố đến mấy cũng không chịu nổi một tháng, đừng để cuối cùng mất cả người lẫn của.”

Y tá trẻ khinh thường nói: “Ở Hải Thành có rất nhiều người tự xưng là lão trung y, kỳ thật đa số đều là lừa đảo mưu tài mưu lợi, chỉ biết vài ba chiêu, không hề có bản lĩnh thật.”

Giáo sư Tề và y tá ăn nói không chút khách sáo, trực tiếp nói gộp Thịnh Tư Nguyên và những kẻ lừa đảo bán thuốc giả lừa tiền lại hại người làm một.

Nhưng Thịnh Tư Nguyên không hề tức giận mà chỉnh sửa đường trang trên người, bình thản ung dung nói: “Các người nói không sai, hiện tại Hoa Hạ thật sự có không ít kẻ lừa đảo tự xưng là lão trung y, nhưng tôi không phải, tôi cũng không cần tiền.”

Giáo sư Tề khịt mũi coi thường: “Không cần tiền? A, ai tin?”

“Tôi tin.” Lúc này một giọng nói cương nghị vang lên.

Trần Anh Kiệt đi ra từ phòng mẹ Trần, nhìn về phía giáo sư Tề mà giải thích: “Ông ấy là cha vợ của Thịnh Xán, căn bản chướng mắt chút tiền của tôi nên tất nhiên không cần tiền.”

Nhưng trên đời này không có bữa cơm miễn phí, Thịnh Tư Nguyên và Thịnh Hoàn Hoàn sẽ không đột nhiên đến tìm anh, bọn họ nhất định có mục đích nào đó.

“Cha vợ của Thịnh Xán?” Giáo sư Tề giật mình, dù sao năm đó Thịnh Xán cũng là nhà giàu số một của Hải Thành, phần lớn ai cũng biết tên của ông.

Nhưng thật không ngờ người bị ông ta nhận định là lừa đảo trước mặt lại là cha vợ của Thịnh Xán.

Thịnh Xán có tài sản chục tỷ, nếu là cha vợ của Thịnh Xán thì sao lại nhìn trúng chút tiền lương trong tay Trần Anh Kiệt?

Giáo sư Tề lại nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Vậy vị này là?”

Trần Anh Kiệt nói: “Tiểu thư đứng đầu Hải Thành – Thịnh Hoàn Hoàn.”

Hiển nhiên vừa rồi khi Thịnh Hoàn Hoàn tự giới thiệu mình với Trần Anh Kiệt thì giáo sư Tề căn bản không nghiêm túc nghe.

Trong nháy mắt giáo sư Tề có cảm giác bị người ta chơi, ông ta thẹn quá thành giận cả giận nói với Trần Anh Kiệt: “Nếu anh đã mời Thịnh lão thì còn nhờ người khác mời tôi tới làm gì?”

Không đợi Trần Anh Kiệt trả lời, ông ta lại nhìn về phía Thịnh Tư Nguyên: “Thịnh lão, nếu ông nói mình là lão trung y thì vì sao tôi lại chưa nghe nói đến tên của ông trong ngành?”

Thịnh Tư Nguyên nhận lấy hai quả hạch đào màu đỏ tím được cấp dưới đưa đến rồi thích thú xoay tròn trong tay, bình tĩnh trả lời giáo sư Tề: “Tôi mới trở về từ nước ngoài, tên đầy đủ của tôi là Thịnh Tư Nguyên.”

“Cái gì… Thịnh, Thịnh Tư Nguyên?”

Vừa rồi giáo sư Tề chỉ giật mình thôi, lúc này lại cực kỳ khiếp sợ, khó có thể tin, trong kích động lại mang theo sự sùng bái không chút che giấu: “Ông… Ông là Thịnh Tư Nguyên thịnh lão?”

Thịnh Tư Nguyên nhướng mày: “Anh… Quen biết tôi?”

“Đương nhiên… Không, không tính là quen biết, nhưng đã nghe danh ngài từ lâu rồi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play